Hắn bất đắc dĩ nhìn cô vẫn cố chấp, lạnh lùng như vậy, mà thôi không sao vẫn còn nhiều cơ hội khác khiến cô chú ý nhiều đến hắn, không vội không vội,
"Tiểu Bạch đi thôi!"
"A... gâu!" (vâng chủ nhân),đương nhiên nó không thể bại lộ được, nên an phận làm vật nuôi bình thường
(ặc.. thành chó rồi =.=!!)
"Âu...!" (Tiểu Bạch ngươi đi đâu!) tiểu hồ ly không muốn buông tha hỏi nó nhìn thấy chủ nhân trừng mắt, không cam lòng thả ra, ủ rủ quay trở lại bên người chủ nhân.
"Âu..gâu" (quan tâm làm gì! Chủ nhân bảo về thì đương nhiên phải theo chủ nhân, ngu ngốc.)
Tiểu Bạch khinh bỉ nhìn Bạch Thiên ủ rủ nhìn nó, hừ! xoay người đuổi theo, không thèm quan tâm cái tên biến thái như nó.
"Ư.." (chủ nhân?? Ra tỷ tỷ xinh đẹp là chủ nhân của tiểu bạch sao.)
nó nghiêng đầu ngu đần nhìn họ rời đi, nhưng mà nhìn kĩ thì quả thật nhìn tỷ tỷ xinh đẹp kia có chút quen mắt a, thôi khi khác gặp lại tiểu bạch yêu quí của nó, hảo hảo tâm sự nha.
(tiểu bạch đang về thì run lên, lông mao dựng đứng, nó nhìn xung quanh.)
Quản gia thấy thế, kinh ngạc con tiều hồ ly xinh đẹp này ở đâu ra, từ khi xuất hiện ông đã thấy kì quái rồi, thấy nó linh tính, nhu thuận như vậy lòng ông bất ngờ, không phải người thường nói con hồ ly là một loài khó thuần phục sao, sao lại....
Còn Hứa Lâm Tu vừa chuẩn bị vạch kế hoạch thu thập mèo con hoang dã không thèm nhìn hai thú so đo, thấy cô chuẩn bị rời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hac-dao-xuyen-khong-nu-phu-nam-chinh-cut-bao-bao-cuc-pham/868616/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.