Mọi người xung quanhđồng tình, có người thì thấy tiếc cho người đẹp mà đầu óc thì não tàn,lắc đầu, có vài người to nhỏ đủ cho ai cũng nghe.
“ cô gái này điên rồi sao mà lại đi chọc chủ tịch”
“Đúng vậy,miệng con nít thời này đúng là không có phép tắc gì cả”
“nhưng mà có đều nhìn quần áo và khí chất cô ta kìa, chắc là tiểu thư nhà nào đó thì phải”
“đúng thật, rốt cuộc cô ta là ai vậy”
Còn các anh nam chính từ đầu đến cuối không nói chỉ nhìn cô đầy kinh ngạc,tò mò,thâm thúy, muốn biết cô gái này là ai, tại sao nhìn cô lại khiếnhọ có cảm giác như gặp ở đâu, rất quen thuộc.
ngoại trừ mộtngười là Lâm Vũ Hàn nhìn cô vui vẻ, khóe miệng cong cong, nghĩ quảnhiên em sẽ đến Băng nhi, cho dù xảy ra chuyện gì anh cũng sẽ ủng hộ em, anh biết nhìn em chắc chắn cho anh một bất ngờ khác.
“Ông muốn biết tôi là ai sao, haiizz, đã lâu không gặp thì ông đã quên rồi nhỉ, Cố Lâm Hùng”
Cô cười tà nhìn ông,lại thấy sắc mặt ông nhìn cô khó hiểu trước câu nói của cô.
“Cô là ai, sao biết chúng ta quen nhau”
Cô không trả lời ông,cô nhìn người bên cạnh ông,cô cười lạnh lùng
“hôm nay là tiệc chúc mừng sinh nhật cô con gái xinh đẹp, đáng yêu của các người sao tôi không đến chúc phúc chứ”
“ đã bao nhiêu năm mà không nhớ tên tôi quả là đáng buồn, đó là lí do tôi nói ông xứng sao”
Cô châm chọc,cười trào phúng nhìn họ.
“Ai nha..Cô không nên như vậy chứ, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-hac-dao-xuyen-khong-nu-phu-nam-chinh-cut-bao-bao-cuc-pham/868597/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.