“Chính Dân, nhanh đến đó khuyên Tiêu Tình trở về đi! Tôi nghĩ là do nghi cậu bắt cá hai tay nên Tiêu Tình mới tức giận, muốn cố gắng thay đổi bản thân mình để hấp dẫn sự chú ý của cậu. Cậu nghĩ lại thử xem, Tiêu Tình trời sinh đã dịu dàng uyển chuyển, tính hay xấu hổ, nếu không phải vì chịu đả kích thì sao có thể chấp nhận trang điểm rồi đến những nơi như thế này làm việc?”
Anh chưa từng đến quán cà phê hầu gái bao giờ…. Nhưng nghe qua cái tên đó thật khiến người ta liên tưởng đến những thành phần ở đây. Tiêu Tình luôn luôn tuân theo một khuôn khổ nhất định thì làm sao có chuyện đến nơi này làm việc? Nghĩ tới nghĩ lui, Lâm Hiếu Kiệt chỉ có thể đổ lỗi lên đầu Chính Dân, ai bảo gần đây hành động của hắn thật đáng đánh đòn?
“Học trưởng, em không có bắt cá hai tay mà, em không thể nào bắt cá hai tay được!”
“Trên đời này không có chuyện gì là không thể….” Lâm Hiếu Kiệt phất phất tay giống như đang đuổi ruồi. “Cậu lo đối phó cẩn thận với học muội Dụ Dụ đi! Mọi người ai chẳng biết cô ta đang có ý đồ với cậu. Được rồi, ta dừng ở dây nha, tôi còn có bài tập chưa hoàn thành……..”
Thấy học trưởng Hiếu Kiệt không để ý tới mình nữa mà vùi đầu vào những con số, Kim Chính Dân nắm chặt lấy tấm bản đồ trong tay, tức giận rời đi.
Đi tìm đến quán cà phê hầu gái, Kim Chính Dân không ngừng nghĩ đến những vấn đề giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giup-viec-ngoan-ngoan-muon-thanh-hu/2337617/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.