“Hay là...... Chúng ta đi mau đi, nếu không thật sự sẽ đến muộn.”
“Không phải là em đang giả bộ bất tỉnh hay sao?” Giọng nói của Tiêu Tử Thăng trầm thấp mà có từ tính.
Hạ Vi Tử lúng túng cúi đầu. Thiếu gia thật là có Hỏa Nhãn Kim Tinh, ngay cả cô giả bộ bất tỉnh cũng nhìn ra. Hạ Vi Tử cười ha ha, nói sang chuyện khác. “Cái đó….. Thiếu gia, vừa rồi em đụng trúng đầu giường, bây giờ chân rất là đau……”
“Ừ.” Trong lòng Tiêu Tử Thăng mắng Hạ Vi Tử là nhóc ngu ngốc.
“Cho nên...... Em không phải là cố ý không mở cửa cho thiếu gia.”
“Ừ.”
“Thiếu gia......”
“Hả?”
“Cậu ôm em chặt quá, có thể buông lỏng một chút hay không? Em muốn khóa kéo lên.”
Lúc này Tiêu Tử Thăng không lên tiếng, chẳng qua là một đường hướng về phía trên chiếc eo thon của Hạ Vi Tử, ngón tay giống như là có ma lực, đến mức đưa tới nhiệt độ nóng bỏng.
Hô hấp của Hạ Vi Tử ngưng lại, tim đập rộn ràng. Bàn tay của Tiêu Tử Thăng đi tới phía sau chiếc lưng bógn loáng, không có nửa phần thất lễ, chẳng qua chỉ là nắm chiếc khóa kéo kéo lên.
“Tốt lắm.”
Tiêu Tử Thăng từ từ buông tay ra. Thân thể Hạ Vi Tử mềm nhũn, thiếu chút nữa lại té ngã trên đất lần nữa. Cô có chút thất vọng, nhiệt độ nóng hừng hực nhanh chóng biến mất, cảm giác trống rỗng trong lòng không biết từ đâu tới.
“Cám...... Cám ơn thiếu gia.” Hạ Vi Tử không hiểu tại sao bản thân lại có cảm giác này, nhưng lại ngượng ngùng hỏi Tiêu Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giup-viec-cua-thien-binh/181134/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.