Thật ra thì, thân lànữ hầu của nhà họ Tiêu, Hạ Vi Tử không tính là đạt yêu cầu. Vô luận lànăng lực nữ hầu nên có, hay là IQ, EQ cũng không thể nào với tới mứcthanh nhã. Không mang đến phiền phức cho chủ nhân cũng đã rất cảm ơntrời đất rồi.
Vì vậy cô nữ hầu nhỏ ngu ngốc nào đó sinh sống mười tám năn ở nhà họ Tiêu cũng không biết, trong phòng sách có gắn mộtchiếc camera theo dõi. Là Tiêu Dật vì bảo vệ tài liệu văn kiện trongphòng sách mà lắp đặt, cũng vừa có thể ghi lại hình ảnh giám thị độngtĩnh ngoài cửa.
Cho nên khi Hạ Vi Tử le lưỡi nhát ma về phía cánh cửa phòng sách, hai cha con họ Tiêu ở trong phòng nhìn không sót gì nét mặt của cô. Tiêu Tử Thăng nhìn thấy, khóe miệng hơi co rút, quả thậtmuốn kéo cửa ra bắt Hạ Vi Tử nằm trên đùi, hung hăng đánh hai cái vàomông, dạy dỗ cái cô nhóc ngu ngốc làm người khác đau đầu này.
Tiêu Dật lại hoàn toàn không cho là như vậy, ông cảm thấy Hạ Vi Tử cô cùngđáng yêu, quả nhiên là trẻ tuổi có sức sống. Nhưng mà đáng yêu thì đángyêu, biểu tình trên mặt con trai, ông cũng hoàn toàn thu vào trong mắt.Tiêu Tử Thăng bình thường luôn luôn lạnh như băng, nhưng mà đối xử vớiHạ Vi Tử lại không giống nhau. Mặc dù cũng là thái độ lạnh như băng,nhưng mà…. Giống như hiện tại, đáy mắt anh nhìn Hạ Vi tử, có một tầngthần sắc làm cho người ta đoán không ra.
Gừng đúng là càng giàcàng cay. Tiêu Dật làm thương nhân nhiều năm như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giup-viec-cua-thien-binh/181128/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.