Mấy ngày trước, cha Hạ Vi Tử cùng Tiêu Dật đi du lịch nước ngoài, trong nhà chỉ còn lại hai nữ hầu. Lúc này các cô đang ở hậu hoa viên cắt tỉa hoa cỏ.
Khi Tiêu Tử Thăng dắt tay Hạ Vi Tử đi ra ngoài nhà, không ai phát hiện bọn họ, một người lạnh như băng, một người tựa như ánh nắng chiều, bộ dạng cực kỳ giống băng hỏa Ngũ Trọng Thiên.
Hạ Vi Tử thấp thỏm bất an. Cô không hiểu tại sao tối hôm qua Tiêu Tử Thăng còn nhiệt tình như lửa, bây giờ nhìn bộ dạng lại giống như cô thiếu nợ anh rất nhiều tiền vậy?
Nhưng Hạ Vi Tử lại không dám hỏi. Mấy lần cô muốn mở miệng, lại bị ánh mắt lạnh của Tiêu Tử Thăng dọa cho sợ đến im lặng.
Hạ Vi Tử không thể làm gì khác hơn là thành thật mặc cho Tiêu Tử Thăng dắt tay đi xuống lầu, bị anh nhét vào trong xe, một đường không nói lời nào đi tới trường học.
Tiêu Tử Thăng dừng xe tại lối đi bộ đối diện cổng trường, hai tay anh cầm tay lái, hai mắt nhìn về phía trước, mím chặc môi không biết đang suy nghĩ cái gì.
Hạ Vi Tử lấy hết dũng khí, chép miệng, rốt cục mở miệng nói: “Thiếu…..Thiếu gia, em đi học trước.”
Vừa muốn mở cửa, lại đột nhiên bị người phía sau ôm cổ. Hạ Vi Tử không có chuẩn bị trước liền ngã người về phía sau, ngã vào trong ngực Tiêu Tử Thăng.
Tiêu Tử Thăng ôm lấy thân mình Hạ Vi Tử, giọng nói trầm thấp, tràn đầy từ tính sức quyến rũ: “Em không có lời nào muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giup-viec-cua-thien-binh/1531818/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.