Vào một buổi tối tháng Mười ở thị trấn trên núi, Ô Gia Quỳ rít một hơi thuốc sau khi nghe Long Thất nói.
Đèn pha ô tô rọi về phía bên này như mạ một vầng ánh sáng lên người cả hai. Tiếng còi xe vang lên, Long Thất dụi đầu thuốc, rồi vứt vào thùng rác bên cạnh cửa rạp chiếu phim.
Ô Gia Quỳ nói: “Nghe thú vị đấy.”
10 giờ tối hôm đó, Phương Toàn cuối cùng cũng được ăn tôm hùm đất như ý nguyện. Cô nàng ăn say sưa đến nỗi tay dính đầy dầu cũng chẳng màng.
Sau khi biết được ý tưởng của Long Thất, hiệu suất làm việc của Cận Dịch Khẳng tăng cao, chỉ trong thời gian một bữa tôm hùm đất mà đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại để hỏi thăm tình hình về quyển kịch bản trong tay Hề Tĩnh. Nguyên tác của quyển kịch bản này là một bộ tiểu thuyết ngắn rất nổi tiếng trong giới văn học, cái tên chỉ vỏn vẹn có hai từ “Ác nữ”, độ dài 8000 chữ với lối cấu tứ khéo léo và tình tiết lắt léo. Nhân vật được xây dựng một cách xuất sắc, đã có độ phủ sóng nhất định và được thảo luận nhiều năm trên các diễn đàn. Có rất nhiều công ty muốn dựng nó thành phim, nhưng không rõ bản quyền sẽ rơi vào tay ai. Tác giả của bộ truyện ngắn này là một nhà văn đương thời - ông Bào Đức Dân từng đoạt được vô số giải thưởng văn học. Thế nhưng, bởi vì tính cách bảo thủ cho nên rất nhiều tác phẩm kinh điển dưới ngòi bút của ông ấy đều bị “đắp chiếu”, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482122/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.