Mưa như trút nước.
Xe chạy ngang qua đường quốc lộ bên cạnh biển, chân ga đạp mạnh hết cỡ, trên bảng điều khiển các chỉ số đang cao ngất ngưởng, móng tay bấm chặt vào vô lăng, cả người lạnh đến phát run, bên cạnh ghế lái không có người ngồi, cả chiếc xe chỉ có một mình cô chạy, dùng một tốc độ nhanh nhất chạy băng băng trên đường, những chiếc xe ở làn bên trái lao qua vun vút, điện thoại ở ghế sau rung lên không ngừng, cuộc gọi của lão Bình ồ ạt đổ tới.
Nửa tiếng trước, lúc cô lấy chìa khoá xe của lão Bình đi, hắn không hề hay biết.
Cô của khoảnh khắc này đã chìm đắm trong những lời nói bâng quơ của Bạch Ngải Đình, nhớ lại mỗi một sự việc xảy ra trong năm ngoái, mỗi một cột mốc thời gian, nhớ lại cuộc sống du học ‘trai đơn gái chiếc’ của Cận Dịch Khẳng và Bạch Ngải Đình, nhớ lại lúc cậu vừa ra nước ngoài rất hay bị mất liên lạc với cô, nhớ lại vết cắn trên eo mà cô tình cờ phát hiện nhưng không nhắc đến!
Những điều này liên kết lại với nhau tạo thành một mạng lưới cảm xúc khổng lồ, mắc ở trong cuống họng, nghẽn ở trong khoang ngực, tụ thành một luồng khí trĩu nặng xâm chiếm đáy lòng cô, nó đang cần được phát tiết ngay lập tức! Ở phía sau đuôi xe có một chiếc xe bám theo sát rạt, rọi đèn trong đêm sương, giống như muốn cảnh tỉnh cô đừng để mất khống chế, nhưng cô mặc kệ, cô không kiểm soát nổi sự xúc động đã lấn át toàn bộ lý trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482089/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.