Không xong rồi.
Vào giây phút nhìn thấy lời mời kết bạn đó, trong lòng lập tức bật thốt ra ba từ này.
Vẫn ngồi nguyên trên ghế sô pha, khói thuốc nhàn nhạt quấn quanh bên người, cô bất động dựa lưng vào ghế, trong mắt đong đầy ánh sáng hắt lên từ màn hình điện thoại. Lời mời kết bạn mà Cận Dịch Khẳng gửi đến không có bất kỳ lời ghi chú nào, cột “nguồn” hiển thị đến từ danh sách liên lạc, cột khu vực thì để trống không, tên tài khoản chỉ đề mỗi cái họ của cậu, ảnh hiển thị toàn là màu đen, bởi vì hạn chế quyền riêng tư cho nên không xem được vòng bạn bè, mà cũng có thể là do quá lười chả thèm đăng cái gì. Tài khoản này vừa nhìn đã biết là mới tạo sau khi chia tay, chẳng còn đọng lại chút dấu vết nào của quá khứ.
Đầu ngón tay dừng trên thanh “Chấp nhận lời mời kết bạn”, trầm tư hồi lâu rồi lại di chuyển đến ô “Trả lời”.
Trước cứ hỏi cho rõ ràng cái đã rồi mới tính tiếp: Có phải đêm qua anh chơi thuốc không?
Nhấn gửi đi.
Cái giao diện trò chuyện ‘không phải bạn bè’ này không có khung chat hay âm thanh nào cả. Cô vất điện thoại lên bàn, lão Bình vẫn còn làu bàu bên cạnh, dặn dò cô một số việc của ngày mai, cũng thăm dò thử tiến triển giữa cô và Cận Dịch Khẳng đến đâu rồi, cô đều phớt lờ hắn.
Đến cô còn chẳng biết nữa là.
Cả hai người đều không ai chịu nói hẳn ra, cái tình trạng hiện giờ cùng lắm cũng chỉ tính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482085/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.