Mùng một đầu năm, lại là một hành lang đầy ắp tiếng thăm hỏi.
Cái loại vui mừng phù phiếm này lặp lại từ năm này qua năm khác. Bởi vì mang theo một chữ “mới”, liền phảng phất như thật sự có thể tẩy hết bụi trần thay da đổi thịt, đến cả những người bình thường có hiềm khích với nhau cũng mượn cái cớ này để bỏ qua chuyện cũ. Người đại diện của Chu Dĩ Thông chưa đến sáu giờ sáng đã tới gõ cửa phòng Long Thất, cửa không mở, cô ta liền đứng ngoài hành lang thành khẩn nói tiếng xin lỗi, sau đó hỏi Long Thất có thể liên lạc với Chu Dĩ Thông hay không, cô ta tưởng rằng Chu Dĩ Thông sẽ chơi cùng một chỗ với cô.
Long Thất không đáp, làm như bản thân chẳng hề ở trong phòng.
Cô ta cũng chịu rời đi rồi.
Hơn sáu giờ, lão Bình cùng trợ lý gấp gáp trở lại khách sạn. Cửa vừa mở, lão Bình ngẩng đầu lên từ màn hình điện thoại, nhìn trạng thái tinh thần của cô, mặt mày vô cảm nói: “Ha, cũng may là Chu Dĩ Thông chơi trò mất tích, cứu cô một mạng.”
Đèn trên hành lang rất chói mắt, áo sơ mi trắng của nữ trợ lý cũng rất chói mắt, mắt cô vẫn chưa mở hẳn ra được, vẫn đau rát, nghiêng đầu tránh đi. Lão Bình lại hỏi: “Đây là mất ngủ cả đêm, uống rượu cả đêm hay là khóc cả đêm vậy, hay là toàn bộ?”
“Toàn bộ.” Cô đáp.
Một câu thành thật như vậy ngược lại khiến cho thái độ của lão Bình thu liễm bớt. Hắn đã quen nhìn cô quật cường, lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482075/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.