Khoảng chừng mười ngày sau, Ban Vệ gọi cho Long Thất một cuộc, vừa mới nhấc máy đã nghe hắn hỏi tình hình gần đây của Ô Gia Quỳ.
“Cô ta gần đây chỉ một lòng nhào vào cái người ở goá kia, không phải nói rồi sao. Bận, cúp đây.” Long Thất mới hoàn thành một cảnh quay treo mình bằng dây cáp, thắt lưng hẵng còn đau ê ẩm. Hai ba người vây tới giúp cô tháo dây ra, trợ lý đặt điện thoại bên tai Long Thất, cô vừa nói vừa đem mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, thở hổn hển.
“Vãi, thật sự có người ở goá à? Không phải là cái cớ sao, còn diễn như thật. Cô trông thấy tận mắt rồi?”
“Ban Vệ, là cái cớ hay không phải cái cớ, con gái đã nói như vậy rồi thì cốt lõi sẽ không thay đổi đâu.”
“Cốt lõi gì?”
“Anh không có cửa.”
“Không được, tôi phải đi điều tra xem, tôi có chút lo sợ.”
“Cúp đây.”
“Đừng. Aizz, buổi diễn tập concert kết thúc lúc sáu giờ, đến chỗ cô thăm ban nhé.”
“Ô Gia Quỳ ở tổ C, tôi ở tổ A. Bọn tôi một ngày trừ lúc năm giờ sáng ở trong phòng hoá trang gật đầu chào hỏi nhau một cái ra, khoảng thời gian còn lại đến trợ lý của hai bên cũng chẳng nhìn thấy mặt nhau lấy một lần, anh còn tới hay không?”
“Không tới nữa.” Ban Vệ trả lời xong, cúp phụp điện thoại.
Đàn ông đang trong thời kỳ theo đuổi con gái đúng là đơn giản, thô bạo, không có mị lực. Cô hếch trán, trợ lý tinh ý cất điện thoại đi.
Tiếp theo là một cảnh quay treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482072/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.