Long Thất đứng sững tại chỗ hai ba giây.
Sau đó trực tiếp kéo chiếc túi đang đeo trên người ném lên đầu gối cậu, không nói tiếng nào bước lên xe, làm như thể việc cậu xuất hiện ở đây là lẽ đương nhiên.
Còn lão Bình thì bị doạ cho không nhẹ. Mà Cận Dịch Khẳng vẫn cười cười như cũ, bộ dạng không tim không phổi.
Sau khi Long Thất lên xe, Hách Soái và nữ trợ lý cũng không theo lên cùng. Lão Bình đặt vali vào trong cốp rồi đóng cửa lại, đồng thời gửi cho cô một tin nhắn nhắc nhở: "Cẩn thận đấy. Đừng có để bị chụp."
Cô không trả lời lại hắn.
Cả người Cận Dịch Khẳng đều rất lười biếng. Rõ ràng lần này là cậu giấu giếm người nhà trở về nước nên không mang theo nhiều hành lý. Còn về phần Bạch Ngải Đình có biết hay không, Cận Dịch Khẳng không nói. Cậu chỉ hỏi một câu: "Ăn tối chưa? Đưa em đi ăn nhé."
"Không cần đâu, em đang ăn kiêng." Long Thất không thèm liếc mắt nhìn cậu lấy một cái, nghiêng người lên phía trước nói với tài xế, "Giúp tôi nhìn xem ở ven đường có cái khách sạn nào không, nếu có thì dừng lại."
Cận Dịch Khẳng lúc mới đầu còn giả vờ rất có tinh thần, bây giờ thì quả thực không chịu được nổi nữa rồi. Rất buồn ngủ. Cậu nắm lấy tay cô đặt lên đùi mình. Long Thất dùng tay còn lại cầm điện thoại, không nói gì.
Địa điểm quay phim là ở vùng ngoại ô, chỗ ở không quá thuận tiện, đến hơn một giờ sáng mới tìm được cái khách sạn tử tế. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482049/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.