Lúc về đến căn hộ, máy sưởi tỏa nhiệt ấm áp, nước nóng trong phòng tắm cũng được chuẩn bị sẵn. Long Thất vừa vào cửa đã gặp ngay Cận Dịch Khẳng chuẩn bị ra ngoài, trên người cậu mặc chiếc áo khoác mới mua, đang nghe điện thoại. Long Thất dùng ánh mắt hỏi “Phải đi sao?”. Cậu gật đầu, lúc đi còn giúp cô đóng cửa lại. Cô dùng tay chặn ngang cánh cửa, hỏi một câu: “Khi nào anh xuất ngoại?”
***
Cận Dịch Khẳng đã định ngày sang Anh là sau Tết âm lịch.
Thủ tục đã giải quyết xong, việc nhập học cũng khá thuận lợi, Long Thất cảm thấy nhà cậu đúng là đã sớm có ý định này. Cả quá trình trơn tru như vậy, thành tích và giấy tờ cần thiết cũng đã chuẩn bị tốt, càng nhìn càng thấy việc này đã được quyết định từ lâu.
Theo lý mà nói, Cận Dịch Khẳng có thể không cần đến trường nữa nhưng cậu không làm vậy. Cậu nói là do cảm thấy cô vô tâm vô phế, người mà không xuất hiện trước mặt thì có khi cả một tuần cũng chưa chắc đã được nhớ đến một lần. Nhưng đương nhiên cũng chỉ là nói quá mà thôi, Cận Dịch Khẳng chính là muốn trước khi xuất ngoại hai người có thể ở bên nhau nhiều một chút, cô biết.
Bạch Ngải Đình không đến trường nữa.
Cô ta làm vậy, Long Thất có thể hiểu, là muốn tránh khỏi cục diện xấu hổ này, cũng giữ cho mình quyền im lặng. Nói đúng ra Bạch Ngải Đình là thật lòng thích Cận Dịch Khẳng, so với bất kỳ ai đều thích hơn rất nhiều. Tuy rằng cô ta xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482037/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.