Hai thủ thư ngồi ở bàn làm việc dùng ánh mắt quỷ dị nhìn hai phe đối đầu.
Long Thất vờ như không nghe thấy câu nói vừa rồi của Bạch Ngải Đình, đợi làm xong thủ tục mới xua xua tay: "Ruồi ở đây đúng là nhiều thật, đứng có một lát mà vo ve mãi không chịu bay đi."
Nhóm học bá phía sau giống như sẵn sàng lên nhận giải Oscar cho nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, phản ứng cực kỳ nhanh, trăm miệng như một phụ hoạ theo Long Thất: "Đúng đúng, ruồi ở đây nhiều ghê, phiền chết đi được."
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Long Thất xua tay xong thì cười, cũng chẳng thèm nhìn Bạch Ngải Đình, cứ như vậy cầm sách rời đi. Bạch Ngải Đình lúc này chợt lên tiếng: "Đổng Tây."
Là gọi Đổng Tây. Cô ta thế mà lại dám lên tiếng gọi Đổng Tây.
Long Thất quay đầu nhìn Đổng Tây, còn Đổng Tây rất bình tĩnh nhìn Bạch Ngải Đình.
Bạch Ngải Đình đang đứng bên trong đám bạn bè của cô ta, dùng điệu bộ giữ kín như bưng, nói: "Sắp thi rồi, mong là chúng ta đều có thể phát huy như bình thường."
Đổng Tây không bao lâu sau đáp: "Được."
Đúng là kì lạ. Giữa hai người này dường như luôn tồn tại một cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482023/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.