Long Thất về tới lớp chưa được bao lâu, thầy chủ nhiệm đã bước vào phòng gọi Đổng Tây ra ngoài.
Dưới ánh nắng chiều tà, thầy chủ nhiệm nói, còn Đổng Tây chỉ yên lặng chắp hai tay sau lưng nghe. Long Thất ngồi ở trong lớp nhìn ra, vừa nhìn vừa dùng ngón trỏ đẩy nhẹ gọng kính màu đen trên sống mũi lên. Khoảnh khắc trông thấy Đổng Tây gật đầu đáp ứng với giáo viên chủ nhiệm, cô dường như có thể nghe thấy tiếng sột soạt của mái tóc cô ấy trượt xuống theo cái gật đầu bả vai.
Thầy chủ nhiệm đi khỏi, Đổng Tây bước vào lớp vừa kịp tiết học tiếp theo bắt đầu. Cô ấy không nhìn Long Thất, tựa như chuyện vừa rồi cùng thầy giáo thảo luận không hề liên quan gì tới cô.
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cả một buổi sáng Đổng Tây không tới tìm cô.
Buổi chiều cũng không.
Phải đến tận tiết tự học buổi chiều thứ hai Đổng Tây mới hoàn thành xong bài tập, cầm lấy vở và một chồng bài thi đi qua nửa lớp học, đứng trước chỗ ngồi của Long Thất.
Long Thất nhìn cô.
Quần áo Đổng Tây lúc nào cũng toả ra một cỗ hương thơm dìu dịu làm cho khứu giác của người ta dễ chịu, đến giọng nói cũng vậy. Mặc kệ xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-giao/482020/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.