1.
Xe của Phó Yên Chu vừa dừng hẳn, cửa sổ xe bên cạnh ghế phụ lái đã bị hạ xuống, một người yểu điệu nở nụ cười xấu hổ với tôi:
"Chị Tinh Nhiễm, ngại quá ạ, em hơi say xe nên phải ngồi ở ghế phụ lái, tay em mở cửa xe vẫn còn cứng đờ luôn này."
"Không sao đâu, chị Tinh Nhiễm của em hào phóng lắm, sẽ không để ý đến mấy chuyện này đâu."
Phó Yến Chu không nhịn được phải nhấn còi ô tô.
Ngồi ở vị trí bên ghế lái là đồng nghiệp nữ của anh ta, Trần Dao.
Trần Dao vừa mới nhận chức không lâu. Mấy ngày trước tình cờ phát hiện ra cô ta ở cùng một khu nhà với chúng tôi.
Thế là thuận tiện đi nhờ xe của Phó Yến Chu đi làm.
Mới đầu thì còn tốt, nhưng dạo gần đây Phó Yến Chu tan làm xong tiện đường đi đón tôi, tôi đều chịu đựng không nói gì, đến khi mở cửa xe ra, tôi bất ngờ phát hiện ghế phía sau có một cô gái mặc váy đỏ, đầu cúi thấp, mái tóc dài che đi khuôn mặt còn sũng nước.
Hình như Phó Yến Chu và Trần Dao đều không nhìn thấy dáng vẻ của cô ta.
Trong lòng tôi nhất thời căng thẳng.
Mẹ kiếp, lại tới nữa rồi.
Trời sinh tôi đã có mắt âm dương, từ nhỏ đã có thể nhìn thấy những thứ không sạch sẽ.
Khi còn bé, tôi từng thấy quỷ ngồi bên giường ở nông thôn. Có con thì mất đầu, có con thất khiếu chảy máu, có con lè lưỡi, làm tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dong-nghiep-tra-xanh-co-quy/2919449/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.