Mộc mẫu ở tại nhà chồng của đại nữ nhi ăn cục tức nuốt không trôi, khuôn mặt tối đen vì xấu hổ quay đầu đi về nhà. Trong lòng trách móc đại nữ nhi hướng về người ngoài không đem mẫu thân để ở trong lòng, lại oán trách Sở Ngu đem tam nha đầu từ tay bà đoạt đi. Bằng không nếu đem nó gả cho Trương Quan Phu, hai nhà gần nhau ả ta có thể trở về giúp việc trong nhà, căn bản không cần phải phân tâm lo lắng vì vài mẫu đất kia.
Vấp phải trắc trở về đến cửa nhà, chưa kịp vào trong tròng mắt đã dịch chuyển, trong lòng lại lên một ý tưởng khác.
Sở Ngu là đồ tể, tới cưới tam nha đầu một lần có thể lấy ra hai mươi lượng bạc, có thể cho thấy được trong nhà nàng ta của cải phong phú. Lúc này nàng hẳn là giết heo còn chưa có trở về, chi bằng mình đi đến nhà các nàng nhìn xem, nói không chừng có thể thu hoạch được kết quả vừa ý.
Não bộ còn chưa kịp nghĩ hết, tay chân đã tự động phối hợp nhịp nhàng, lắc lư thân mình hướng về phía Sở gia mà đi.
Cuối thôn Phù Dung xưa nay ít người lai vãng, Mộc mẫu cũng chưa bao giờ cuốc bộ qua đến bờ bên kia. Hiện giờ qua khỏi cầu đá, nhìn trước mắt phong cảnh xa lạ, đi lâu như vậy cũng không gặp được hộ gia đình nào nữa, trong lòng bắt đầu thấp thỏm bất an.
Nghe nói Sở Ngu đã trở về trong thôn sinh sống từ mấy tháng trước, như thế nào ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-do-te-cung-tieu-kieu-nuong/2688916/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.