Khi người quản lý nghe nói tôi được Hạ Thừa Niên mời đi đóng phim mới của anh ấy, phản ứng đầu tiên là hỏi lại tôi: “Em chắc là câu ‘thật trùng hợp’ kia không liên quan gì đến em không?”
Tôi lại lần nữa lắc đầu khẳng định, không có.
Thực tế không phải tôi được mời, mà vì để tỏ thành ý xin lỗi thì giúp anh một việc. Một diễn viên đột nhiên đổ bệnh phải ra nước ngoài, cách cảnh quay chỉ có năm phút.
Tôi vào vai một người bạn gái cũ kiêm kẻ thù nam chính - bên ngoài thùy mị bên trong điên cuồng - từng bước đẩy nam chính xuống vực sâu, người trước thì dịu dàng không hại người, không dính khói lửa nhân gian, người sau nguy hiểm quyến rũ, hút thuốc uống rượu.
Vì báo thù, cô ấy đến gần nam chính đơn thuần, cứu nam chính khỏi vũng lầy, lại đẩy anh vào bóng tối sâu hơn, cô cũng chìm trong yêu hận đan xen, vừa trầm luân vừa không ngừng cố gắng giữ mình tỉnh táo.
Thành thật mà nói, tôi chưa bao giờ tiếp xúc với nhân vật phức tạp đa chiều như vậy, trước giờ hoặc là hoàn toàn hư hỏng hoặc hoàn toàn lẳng lơ, hoặc không có gì nổi bật đến nỗi không thể nhớ tên.
Vì vậy khi nhận kịch bản, tôi hơi lo lắng bất an, sợ diễn xuất mình thất bại. Suy nghĩ kỹ càng thì quyết định đi tìm Hạ Thừa Niên, thẳng thắn nói với anh tôi diễn không tốt.
Nhưng anh nghe tôi nói xong cũng không có phản ứng ngay, mày nhíu lại, ngón tay thon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dien-vien-tuyet-nhat/2942183/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.