Hạ Thừa Niên sinh ra ở thị trấn cổ này, khi anh 5 tuổi, cha anh vì cứu người chết đuối mà mất. Năm anh 17 tuổi, anh đến thành phố lớn để chữa bệnh cho mẹ, nhưng cuối cùng anh không giữ mẹ lại với mình.
Sau này, tháng 9 mỗi năm anh sẽ quay về ở đây một thời gian.
Sở dĩ anh tìm được tôi vì đạo diễn trùng hợp là bạn anh, sau khi biết không tìm thấy tôi thì nhờ anh hỗ trợ tìm kiếm, dù sao thì cũng không ai quen thuộc nơi này bằng anh.
Tôi từng vô tình xem qua một cuộc phỏng vấn anh, trong đó khi được hỏi về gia đình, anh chỉ nói “không tiện tiết lộ” rồi cho qua. Tôi từng nghĩ anh muốn bảo vệ sự riêng tư của người nhà, giờ mới biết thì ra anh không còn người nhà nữa.
Người quản lý vỗ vỗ vai tôi nói Hạ Thừa Niên đã đến, tôi còn đang nhớ những lời anh nói. Nghe tiếng nói, tôi quay lại theo bản năng, vô tình chạm đúng phải tầm mắt anh, sau đó nghe đạo diễn báo chuẩn bị, đã đến phần diễn của tôi. Truyện Sắc
Có lẽ do ánh mắt phía sau quá mãnh liệt, cũng có thể vì vết thương ở chân làm giảm năng lượng, tóm lại tôi phạm lỗi hết lần này đến lần khác trong cảnh quay đó, ngay cả sai lầm cấp thấp như quên lời cũng mắc phải.
Áy náy xin lỗi, tôi xin đạo diễn cho tôi nửa tiếng để tìm lại trạng thái tinh thần tốt hơn.
Lúc này Hạ Thừa Niên đi tới, anh mặc bộ quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dien-vien-tuyet-nhat/2942174/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.