Việc tôi thích Thích Tuệ, rất khó để nói bắt đầu từ khi nào.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy em là khi em tham gia thử vai trong đoàn làm phim, lúc ấy em mặc bộ váy xanh lá cây đơn giản, mái tóc dài buộc hờ sau đầu, gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt trong veo đen láy. Gần như không cần thử vai, chỉ cần em đứng đó cũng đủ trở thành ‘ánh trăng sáng’ đẹp nhất trong ký ức nam chính.
Quả thực em nổi tiếng vì video đó.
Nhưng người quá đẹp mà không có năng lực tự bảo vệ mình thì cái đẹp sẽ trở thành tội lỗi.
Vì thế xảy ra sự việc Giang Châu kia.
Khi tôi biết rằng em không chỉ tát Giang Châu mà còn đá anh ta, tự dưng tôi muốn bật cười, lại có cảm giác may mắn không hiểu nổi.
Đáng tiếc, tôi chỉ vào giới giải trí sớm hơn em hai năm, cho nên dù tôi vận dụng tất cả sức mình để chống lại Giang Châu khi đó đã cực kỳ nổi tiếng thì cũng chỉ có thể khiến Giang Châu không còn nhìn chằm chằm Thích Tuệ.
Điều này khiến tôi sinh ra tâm lý áy náy với em. Vì vậy khi tôi biết em lần lượt thất bại hết lần thử vai này đến lần thử vai khác, tôi đã nhờ một người bạn tuyển em, tôi biết, cho em một cơ hội, chắc chắn em sẽ nắm bắt thật tốt.
Tôi bắt đầu liều mạng làm phim, cố gắng phấn đấu leo lên cao, tôi cũng hình thành thói quen chú ý đến em.
Biết em đóng máy không ai tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dien-vien-tuyet-nhat/2942158/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.