Suốt cả đêm hôm qua hình ảnh Mã Cảnh Vệ nằm trong vũng máu vẫn gây ám ảnh cực kì mạnh cho Châu Thư Nhiên. Bản thân cô vốn không hề yếu đuối nhưng vẫn có nhượng điểm và máu chính là nhượng điểm chí mạng.
Bạch Tử Hàn khi thấy cô dậy liền cất toàn bộ thiết bị điện tử đi không hề cho cô động đến chúng với lý do sẽ ảnh hưởng xấu. Dù biết anh tốt cho mình nhưng có một dự cảm chẳng lành vẫn đang le lói trong lòng. Anh đưa đồ ăn sáng cho Châu Thư Nhiên xong rồi xoa đầu cô căn dặn cẩn thận
"Em nhớ nghỉ ngơi, tuyệt đối đừng có mà chạm vào bất kì điện thoại hay ti vi, ipad tôi cũng thu lại. Chờ đến khi em khỏe và bình tĩnh mới được dùng! "
"Ơ... nhưng mà... tại sao? "
Anh không trả lời, chỉ lần lượt bỏ toàn bộ vào trong một cái hộp giấy to rồi bê vào phòng mình bỏ lại Châu Thư Nhiên ngẩn ngơ ngồi ở phòng khách.
Cảm giác xung quanh im lặng, vắng vẻ và chán muốn chết. Cô cứ đứng dậy đi lại rồi ngồi xuống nằm ra ghế, sao mà lòng cứ cảm giác gì đó xui xẻo vậy nhỉ? Châu Thư Nhiên đứng dậy, khẽ ngó qua phòng Bạch Tử Hàn, thấy cửa vẫn đóng chặt cô liền chạy lại phòng khách, cắm phích ti vi. Ai nói không có điều khiển thì không bật được? Châu Thư Nhiên lần mò phía sau tivi để bật được nút nguồn, ti vi vừa bật đã phát ra tiếng, cô có chút giật mình liền ấn giảm rồi thờ phào, dọa chết bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dien-vien-nho-cua-ong-trum/2919522/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.