Dùng xong bữa sáng, hai người ngọt ngọt ngào ngào đi đến đại sảnh.Lúc này ở đó đã kín hết chỗ, người quen hay không quen đều chen chúcnhộn nhịp.Thấy phu thê hai người đi ra, đôi mắt của mọi người ở đây lập tức sáng lên, đua nhau chạy đến.
“Hai vị, thật sự rất cảm kích các người! Nếu như không phải có hai người tiêu diệt quái vật kia, thì có lẽ người dân Lang thành này sẽchẳng có lấy một ngày bình an.” Nam Lãng dẫn đầu đám người đi lênphía trước chắp tay cảm tạ, trong mắt có sự nhiệt thành cùng tôn kínhmột chút cũng không giống như giả bộ. Nam Lãng là một thành chủ rất cólòng nên mới có thể được người kính yêu. Ông yêu mến nhân tài, ánh mắtnhìn bọn họ trừ bỏ khẩn thiết, càng có thêm sự tôn sùng, cảnh tượng tốihôm qua cả đời ông cũng khó quên.
Tư Không Thu Trạm lúc đầu tâm tình còn có vẻ tốt, nhưng lúc nhìn đến nhiều người như vậy thì sớm đã bị tiêu tanhết, lạnh lùng khẽ hừ, một chút cũng không nể mặt đám người Nam Lãng.Hắn vốn không phải làm vì bọn họ, mà vì kiều thê của hắn thôi.
Khóe miệng Bùi Mạch Ninh hơi cong lên, thấy Tư Không Thu Trạm không nể mặt ai, đành phải nhẹ nhàng cười nói: ” Chỉ là rút đao tương trợ, Thành chủ không cần khách khí như thế.”
Nhìn thấy Bùi Mạch Ninh khiêm tốn như thế, hai người không kiêu ngạokhông xiểm nịnh, hoàn toàn khác Tấn Hoài chân nhân, trong lòng Nam Lãngcàng thêm cảm kích, cao hứng gật đầu nói: “Tuy nói như vậy nhưng dânchúng trong thành vẫn hết sức cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-diem-vuong-nha-co-the-tu-lung-linh/1408255/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.