“Nguyệt Nhi, hay là con về nhà đi, trong nhà lúc nàocũng ủng hộ con, đừng cố chịu đựng sống trong cái chỗ ăn thịt người đónữa .” Tư Không Giang đối với nữ nhi bảo bối của mình có chút nhu tình, hoàn toàn không đem Hoàng cung để vào trong mắt.
Tư Không Thu Nguyệt lớn lên rất giống Liễu Thục Tuyết, khó trách TưKhông Giang yêu thương nàng như vậy, giờ phút này khuôn mặt xinh đẹp bao phủ một tầng ưu sầu nhàn nhạt ông liền cảm thấy đau lòng thay cho nhinữ bảo bối.“Cha, người không cần lo lắng cho con, con biết mình đang làm gì mà, con chỉ muốn cho mình một cơ hội mà thôi.” Tư Không Thu Nguyệt nhàn nhạt cười, nụ cười kia dường như có một tầngsương mù phủ lên, Bùi Mạch Ninh nhìn thấy cũng cảm thấy không đành lòng.
“Tẩu chính là đại tẩu của ta phải không ? Quả thực ta không nhìnlầm người , chỉ hy vọng tẩu có thể cùng đại ca sống tốt, như vậy NguyệtNhi mới có thể yên tâm.” Đứng trước mặt Bùi Mạch Ninh, Tư Không ThuNguyệt ôn nhu cười, trong mắt lộ ra sự vui mừng, Bùi Mạch Ninh chỉ mỉmcười đáp lại nhưng trong lòng không khỏi dâng lên một trận cảm thán,thầm khen ngợi Tư Không Thu Nguyệt đúng là một nữ tử xinh đẹp , tínhtình lại ôn nhu khiến cho người khác cảm thấy vô cùng an bình, mong rằng Hoàng Phủ Kỳ biết quý trọng nàng.
Thời gian Tư Không Thu Nguyệt ở lại cũng không lâu, trong cung rấtnhanh liền có người đón nàng trở về, nàng cùng Tư Không Thu Trạm ở chung thập phần bình thản, trông giống như không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-diem-vuong-nha-co-the-tu-lung-linh/1408199/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.