Hoàng hôn buông xuống, Dạ An Thần đi ra từ ngự thư phòng, thế này mới phát hiện, trên bầu trời có thật nhiêu bông tuyết đang bay trong gió, bên ngoài sân ngự thư phòng đã phủ lên một tầng tuyết mỏng manh.
Dạ An Thần nhíu mày, tuyết rơi thật dày, sẽ không có tuyết tai đi. Kiếp trước thời gian này cũng không có tuyết tai, cho nên nàng cũng không có để ở trong lòng, hiện tại nhớ tới đến, kiếp trước đại tuyết không có lớn như vậy. Quả nhiên, hết thảy đều đã muốn thay đổi sao?
Tuyết Sương Linh cầm một kiện áo choàng màu trắng mang tới, khoách lên người Dạ An Thần.
Dạ An Thần cầm tay nàng, nhíu mày, "Ngươi cũng phải chú ý thân thể, không cần chỉ lo trẫm."
Tuyết Sương Linh thản nhiên cười cười, "Thuộc hạ đã biết."
Trong lòng khẽ nhúc nhích, trái phải cũng không có người, Dạ An Thần hơi hơi khuynh, hôn Tuyết Sương Linh.
Dạ An Thần đáp ứng đại hoàng tử Dạ Minh Việt đi Phượng Loan điện dùng bữa tối, dĩ nhiên sẽ không nuốt lời, kiếp trước ba hoàng tử của nàng đều chết sớm, trước không nói nguyên nhân là Ly Tuần Lạc giết, thật sự nàng đối với cái hoàng tử không coi trọng, nếu nàng xem trong, các hoàng tử của nàng đã không chết không rõ ràng như thế.
Mà kiếp này, nàng tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ.
Bốn thị nhân đốt đèn lồng đi phía trước, đem con đường phía trước chiếu một mảnh sáng ngời, Tuyết Sương Linh đi theo phía sau Dạ An Thần, An Tử Thuần cách đó không xa, phía sau còn có bốn tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-trong-sinh/188655/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.