Chương trước
Chương sau
Lại nghe được những câu nói chối tai, của 2tiểu nha Hoàng, nhìn kí ức vụt wa, thì ra la 2con phản chủ sao, gió chiều nào theo chiều đó đạo lí này nàng tất nhiên hiểu, 
"Nek người có thấy không hồi nải đại hoàng tử nhìn tta đó"
"Phải tử Nguyệt tỷ tỷ xin đẹp như vậy, new ngài được Nhị tiểu thư trọng dụng không Chừng có thể làm thông phòng, tới lúc đó tỷ đừng wên mụi nhak....lam y đi bên cạnh chân chó nhẹ giọng nịnh hót....
Lục y nghe người bên cạnh Tân bốc mình thì trong lòng không khỏi một trận thỏa mãn, miệng cười,mũi phình to, đáng vẻ rất đắt í, 
Hai người vừa đi vừa nói đi thẳng về hướng tiểu viện của Thiên băng đi tới, nhìn thấy Thiên Băng 2người cũng không hành lễ, mà trực tiếp đi tới, ánh mắt hiện lên một mạt khinh thường, lớn tiếng nói 
"Đại tiểu thư có vẻ rất nhàn nhã nha, gia chủ mời ngài qua đó có việc gặp, xin đại tiểu thư, nhanh đời bước tới đại sảnh, 
"Thiên băng cười lạnh trong lòng, chỉ là một no tì lại có thái độ đó vs chủ tử của mình, ta k phát huy các ngươi cho ta la mèo bệnh sao, ,bỗng ánh mắt sắt lạnh bắn thẳng về phía 2nha Hoàng, 2người bỗng nhiên rùng mình, có cảm giác bất an dân lên trong lòng, nhưg vẫn trấn định, giữ bình tĩnh, không khí bỗng nhiên im bặt..... Hai nha Hoàng thấy Thiên băng bất động k trả lời cũng không li khai, 
Ánh mắt nha Hoàng lục y tóe lên lửa giận tay vung lên liền chỉ vào Thiên băng quát 
"Ngươi cái phế vật này, ngươi bị điết sao, ngươi...."..."Chát """....chưa kip nói hết câu thì tiếng bạt tai thanh thúy vang lên..... Lục y bị cái tát làm cho choáng váng, liền lấy tay bưng kín mặt, ánh mắt phẫn hận nhìn Thiên Băng quát... 
"Ngươi, ngươi dám đánh ta",
"Ta rất ghét người khác chỉ vào mặt mình, "
Tuy Thiên Băng lạnh nhạt nhưng không có nghĩa là nàng không có cảm xúc, người này đã chạm tới mấu chốt của nàng thì cũng đừng trách nàng tàn nhẫn
Lục y lúc nảy còn vênh váo, nhưng khi nghe giọng nói băng lãnh của Thiên Băng thì không tự chủ mà run rẩy, hai chân nhũn ra quỳ trên mặt đất, sao có thể, sao có thể, một phế vật,yếu đuối nha"t gan làm sao có khí thế bật này, mà bên cạnh lam y nữ tử cũng bị khí thế này dọa sợ, lập tức quỳ xuống bên cạnh, 
"Làm nô tài mà ăn hiếp chủ tử, ở đâu ra cái đạo lí này, k biết gia Pháp xử phạt như thể nào, ta wên mất,"
nghe tới câu gia Pháp hai người mặt cắt k còn giọt máu, đùa chứ, gia Pháp là thứ j, chỉ một hình phạt, cũng đủ máu huyết đầm đề, hình phạt của gia tộc nhẹ thì 100trượng đuổi khỏi phủ, nặng thì bỏ vào hầm cho ma thú ăn, do lúc trước hai người ăn hiếp đại tiểu thư nhưng đại tiểu thư nhát gan yếu đuối k có la mắng j, nên thành thói quen, còn bây giờ tại sao lại 
Bọn họ đầu ngờ phế vật nhát gan yếu đuối trong lòng bọn họ, đã đi đời nhà ma rồi, mà bây giờ là linh hồn của một tiểu Công chúa cao cao tại thượng, nào để mặt cho người khát ăn hiếp, hai người thức thời, nên nhanh chóng dập đầu xin tha, khóc lóc thảm thiết... -_-b-_-!-_-!-_-!-_-!
"Xin đại tiểu thư tha mạng, xin người tha cho nô tì một mạng,... Nô tì biết sai rồi.... "
Tha sao nằm mơ ak, cứ từ từ ta sẽ trả cho các ngươi, k vội, cứ làm việc chính trc đã..... 
"Nói, lão gia kiêu ta tới có chuyện j, "
"Dạ tiểu thư, chúng nô tì cũng không biết, ngài tự đi xem sẽ rõ "
tuy ngoài mặt hai người Vân dạ nhưng, trong lòng thầm nghiến răng nghiến lợi, ả phế vật cứ đợi đó, hai ngón tay vô thức bấu chặt vào nhau, 2nha Hoàng âm thầm thề.... 
"Được rồi tội chết có thể tha, nhưng.... Tội sống khó thoát,,, các ngươi đi chùi toilet đi, 10ngày sau hãy về....
.nói xong phất tay bỏ đi, hai nha Hoàng tuy k cam lòng nhưng có thể làm j, chỉ có thể nuốt phẫn hận trong lòng, vẻ mặt văn vẹo cuối thấp đầu 
"Dạ, tiểu thư "......
Hừ các ngươi từ từ hưởng thụ đi, một đường đi thẳng tới sảnh chính, k ít người làm trong phủ nhìn chằm chằm nàg trỉ trỏ, nói to nói nhỏ, Nội dung cũng chỉ là vài từ cũ rích nghe thật nhàm chán, nào là 
"Trời ak các người thấy k, đó chính là đại tiểu thư, nhan sắc chính là dọa người mà.... 
"Đúng còn là phế vật nữa, hèn chi đại hoàng tử hôm nay muốn từ hôn, 
"Đúng ta cũng nghe nói,..... "
". "
""". "
Vẫn là vẻ mặt lạnh lùng, k lộ ra một chúc cảm xúc, giống như những người đó nói k phải là nàng..... 
Vừa bước vào cửa thì đã thấy mọi người tập trung hình như là đầy đủ, uy nghiêm nhất vẫn là gia chủ, Hồng Thiên Phong, tuy tuổi đã trung niên nhưng cũng không kém phần uy vũ, khí thế hiên ngang, có vẻ rất Anh Tuấn Thời trẻ, hèn chi 3vk 4nàng hầu,... Chậc chậc......tội nghiep cho đám phụ nữ ở đây,... Đối vs thế giới cường giả vi tôn này thì nam nữ bình đẳng, nam new có quyền lực có thể tam thê tứ thiếp, nữ new có quyền lực cũng có thể thú phu nạp thị 
Miễn sao ngươi là cường giả, người này thực lực cũng k tệ, đã là Ma Pháp sư Nhất Tôn, (từ cấp Tôn là chính thức bước vào cường giả) 
Mà người ngồi kế bên chính là nhị di nương, mẹ ruột của Hồng Thiên Lam (tình địch của kí chủ) (>_<),nhìn xem một đầu trăm Ngọc wý giá, tóc vấn cao, khuôn mặt sắc nước huơng trời động lòng người,nhưng có vẻ lão luyện, ánh mắt xếch lên nhìn rất giảo hoạt, 
Kế tiếp tam di nương, quả nhiên cũng là một mĩ nhân, chắc tuổi cũng còn trẻ, ánh mắt điềm tĩnh, có chuần mực, che giấu thật sự rất giỏi,nhưng làm sao được gia thế bà ta k bằng của nhị di nương 
Tiếp đến người đang nhìn chằm chằm nàng như muốn ăn tươi nuốt sống, còn ai vào đây tình địch ngàn năm, Hồng Thiên Lam,, nàng ta có vẻ đẹp sắc sảo, quyến rũ, nhu mì, Liễu yếu đào tơ, làm người khác không thể không động lòng, new nàng là nam nhi có thể bị vẻ ngoài kia lừa, tiểu Linh nói rất đúng "hồ ly"
Tiếp theo Người mụi mụi thứ hai nay tâm cơ nàng không nhìn ra vì nàng ta một vẻ mặt k vui k buồn,nhan sắc cũng là mỹ nhân, nàg cũng k có ghét bỏ, vì theo như trí nhớ hai mẹ con này chưa từng hại nàng, nhưng cũng không bên Vực, coi như trực tiếp làm ngơ, vậy nàng cũng k so đo, ai hại nàng nàng trả, ai k Liên wan nàng có thể bỏ wa..... Còn những người còn lại thì nàg k cần phải phải nhận xẹt nữa, trực tiếp xem như vô hình (cho dù nàng biết có người nào đó đang nhìn nàg bằng ánh mắt dò xét, nghi hoặc) 
Nàng phục hồi tinh thần chuẩn bị ứng chiến, nhu thuận cuối đầu,nhỏ giọng nói 
"Phụ thân, người muốn gặp con "
"Uh,tới rồi thì ngồi đi" 
một giọng nói lạnh lùng vang lên, k nghe ra một chúc độ ấm!!!! 
Thiên Băng chậm rãi tới chỗ mình ngồi xuống, cuối đầu một bộ dạng yếu đuối, như rất e sợ 
Thấy bộ dạng của Thiên Băng những cặp mắt dán chặt, vào Thiên băng như rất vừa lòng, hả hê 
"Được rồi tới cũng đã tới, vậy bàn tới vấn đề chính đi, cho hỏi đại hoàng tử tới quý phũ có chuyện j k, còn hôn sự của tiểu nữ, ngài nghĩ thế nào "
ong ta nói xong hướng đại hoàng tử nhìn 
"Ak, là như vậy, ta hôm nay tới là có hai vấn đề cần bàn bạc với Hồng Thiên Đại nhân, ta muốn bãi bỏ hôn ước với đại tiểu thư, và được thú nhị tiểu thơ làm chính thất, k biết í của đại nhân thế nào, nhưng new đại nhân k đồng í thì tại hạ cũng k thể k dữ chút mặt mũi cho đại tiểu thư, ta sẽ lập đại tiểu thư làm thiếp thất cưới về phủ cùng một lúc"
Hắn ta vừa nói xong thì toàn trường im bặt, trên mặt mỗi người đủ loại sắt thái, có ngạc nhiên, có vui sướng, có hả hê, có thương cảm, còn có tức giận như là Thiên Băng, lần này hắn ta đã chọc tới mấu chốt cuối cùng của nàng, thì cũng đừng trách nàng, phụ thân kiêu nàg k thể giết người bừa bãi, nhưng chịu chút giáo huấn chắc có thể chứ...... 
"Chuyện này, Phải để Thiên Băng quyết định, 13năm ta k làm j được cho con bé, jờ kết hôn ta cho nó lựa chọn cũng côi như bù đắp chút j đi, Thiên Băng con nghĩ sao"
Ông ta nhìn Thiên Băng, một bộ dạng rất thật lòng, k một tia coi như giả bộ, làm Thiên Băng rất ngạc nhiên, chẳng phải ong ta k wan tâm nàng sao, bỏ mặt nàng k thèm lo, sao jờ lại giả bộ wan tâm, chuyện này thật sự rất kì lạ, chẳng lẽ có ẩn tình j, 
Tuy nàng đang cuối đầu nhưng trong lòng đang way 180,độ, ngước mặt lên một bộ dạng rất điềm đạm trả lời 
"Phụ thân new hôn ước của con và đại hoàng tử là không lưỡng tình tương duyệt, vậy thì chấm dứt,coi như từ giờ phút này, trai cưới vk, nữ lấy CK cũng không liên wan, xin phụ thân thành toàn "
Nghe được câu trả lời của Thiên Băng Hồng Thiên Phong rất ngạc nhiên, chẳng ((phải đứa con này của ong, rất yêu đại hoàng tử sao, sao lại từ chối.... Thôi thôi giới trẻ ông cũng không đoán dc í, 
"Được cứ theo như lời Thiên Băng mà quyết định,,đợi Thiên lam đủ tuổi cặp kê sẽ chọn ngài thành hôn "
thien lam nghe gia chủ đồng í, thì không khỏi cười thầm, sự vui sướng thể hiện rõ trên mặt, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một màng đỏ ửng, càng tăng thêm vẻ phong tình, làm ai đó tâm hồn vì nhìn thấy mĩ nhân mà rộn rạo, 
Nhưng cũng kiềm lòng liếc mắt nhìn Thiên Băng một trận nghi hoặc, (nàng ta đang chơi trò j lạt mềm buộc chậc sao, là đang giận lẫy mình sao, vậy thì nàng ta sai rồi, thử tưởng tượng nằm cùng với một gương mặt sẹo lồi lõm nhìn đến ghê người, thì hắn ta đã muốn lạnh hết người. Thôi k nghĩ nhiều new đã ôm được mĩ nhân về nhà, vậy thì cũng nên li khai thôi!!! "
"Vậy new chuyện này đã được giải quyết,thì tại hạ cũng xin li khai "
nói xong còn không wên nhìn về mĩ nhân phóng mị nhãn, rồi phất aó rời đi, lúc này gia chủ mới lên tiếng, mọi người cũng về đi, Thiên Băng ở lại 
Mọi người nghi hoặc nhìn Thiên Băng nhưng cũng k giám nhiều lời, liền nhanh chóng li khai 
Đợi mọi người đi xong lúc này ong ta mới nhìn tới Thiên Băng, nhẹ giọng nói, ánh mắt nhìn về một nơi rất xa xăm, 
"Thiên Băng ta biết bao nhiêu năm nay, ta k làm tròn trách nhiệm, ở trong phủ con đã chịu k ít uất ức, nay ngoại Công con muốn đón con về đó nuôi dưỡng, thôi thì con dọn đồ đi ngày mai ngoại Công con tới đón, đây là ngọc từ hôn, và tờ hòa li, con cầm đi, ta biết con không tha thứ ta, đây là vật cuối cùng mẫu thân con để lại,nay ta đưa con coi như một ít tâm í đối với mẹ con, được rồi con về chuẩn bị đi "
Nàng cười lạnh trong lòng đón nhận lễ vật rồi nhanh chóng li khai, thì ra là đuổi đi ấy mà, còn ở đó giả tình giả nghĩa, người phụ nữ này thật đáng thương, được thôi new như ông không cần thì tôi cũng k do dự, vừa đúng lúc muốn li khai hoàn thành tâm nguyện của kí chủ, còn bọn người kia cứ để đó, ta sẽ k tha cho một ai...... 
Về tới chủ viện của mình nàg liền lắc mình vào Ngọc Giới, lúc này Bạch Ngân và Ngân Dạ đã bế quan xong, đang ở trong phòng mình, Ngọc Giới của nàg k khác j, thế ngoại đào Nguyễn, có vườn hoa, có Bách thú như thỏ, chim, bươm bươm, ong....... 
Có đầy đủ kì trân dị bảo như linh quả 1000năm, vạn năm, có linh dược đủ loại, có dược liệu trân quý mà các luyện dược sư dùng cả đời không luyện chế ra được, nước ôn tuyền, dưới ôn tuyền là nước thánh tinh lộc, uống vào sẽ khỏe mạnh k bệnh, còn tác dụng tẩy tủy chế tạo lại kinh mạch, để con người có thể tu luyện, hoặc ngâm mình để giải độc, làm cơ thể sảng khoái, linh khí và huyền khí trong không gian nồng đậm hơn bên ngoài gấp 10lần,..... Còn được thiên băng xây dựng vài tòa trang Viên ở trong này, có đủ trên dưới k wá trăm phòng, quả thật chính là tiên cảnh, lúk mới vào Ngân Bạch, Ngân Dạ, tiểu Lang đã k khỏi há hốc mồm vì kinh ngạc, nàg như rất hài lòng về tác phẩm của mình, 
"Thiên nhi mụi đang nghĩ j "một giọng nam từ tính vang lên sau lưng, đã kéo lại suy nghĩ vu vơ của nàg, nàg way người lại nhìn Ngân Bạch, chỉ thấy hắn một đầu bạch kim được búi gọn bằng cây trăm bạch ngọc, trường bào trắng vẫn luôn không thây đổi, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng, miệng vì nàng mà phát lên nụ cười ôn nhu,.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.