Chương trước
Chương sau
Người đang bị nàg đụng còn đang rất thất thần, chưa hoàn hồn vì lúc này phớt qua, ngay lúc mặt nạ rơi ra, k biết vô tình hay cố ý, hắn ta đã thấy được khuôn mặt khuynh thành kia của nàg, này một khắc tim hắn k khỏi đập nhanh một nhịp dường như, hắn chưa bao giờ thấy qua khuôn mặt tiên tử đẹp như vậy, nhưng k biết nàg là ai, tên j, hắn chưa kịp hỏi nàg đã k thấy bóng dáng 
Đang lơ đãng, hắn thấy trong gốc tối cái kia trương mặt nạ, hắn đi tới nhặt lên, k cần nghĩ chắc chắn là của nàg rồi, hắn ta k ai khác lạ chính là nhân vật chính,, 
nhìn trương mặt nạ, rồi nhìn hướng nàg chạy đi, hắn cười cười,trong lòng k biết suy nghĩ j 
Bên này, do đi vội tới bữa tiệc nàg k có nhìn kĩ người nọ là ai nên nàg cũng k quan tâm, nàg lấy mặt khác trươg mặt nạ đeo lên, Yến hội bây giờ thập phần náo nhiệt, thượng tiên, thần Đế đều đủ cả, nàg xa xa đã thấy phụ thân cùng nương dc ăn diện tỉ mỉ, cha nàg Tuấn dật phi phàm, mẹ đẹp như thiên tiên, Mỹ mạo k ai sánh bằng, nét đẹp Phong hoa khuynh thế, bởi lẽ nhan sắt của nàg đc thừa hưởng từ hai người kết hợp, nên khuôn mặt của nàg mới hớp hồn như vậy, 
Xa xa đã thấy ca ca của nàg, hai người đều vận bạch y nhưng lại khác nhau về khí chất, cũng đều là Tuấn Mỹ nhưng người thì ôn hòa như Ngọc, người thì như tuyết liên nở rộ, nàg đi đến bên hai người chen ngang, nhỏ giọng gọi 
-ca ca, hai người nge giọng nói của nàg liền biết là ai, nghiên mặt qua, nói bằng giọng sủng nịch 
-quỹ nghịch ngợm, sao lại tới trễ như vậy, sắp bày tiệc rồi, 
nàg ôm eo ca ca nũng nịu, 
-ca người còn trách ta,
ca nàg liền lắc đầu, liền lớn như vậy còn làm nũng 
-dc k trách mụi, mau ngồi vào chỗ, Phượng Đế sắp đến rồi, nàg gật đầu đi theo ca mình, ngồi xuống, bàng của nàg liền sắp xếp ngang bằng vs Phượng Đế, kế bên, Thiên Đế, nàg ngồi vs cha và nương vs hai ca ca, đây là khẳng định địa vị của Thần tộc 
Còn khách quan ngồi ở hai bên trái phải, dọc xuống Thần Điện 
Nàg nhìn một lượt, khỏi phải nói, đều là Thần tộc con dân hoặc gia quyến thân thích, liền đều dẫn theo tiên tử cùng con gái, công chúa có, tiểu thư có, đủ loại oanh oanh yến yến, đều muốn Thái tử Dạ Hoa chọn vì Chính phi tương lai chính là Phượng Hậu, quyền lực như vậy ai k bị hấp dẫn 
Nàg nhìn sang nương vs ba ba đang trò chuyện cùng Phượng Đế vs Phượng Hậu, nàg cũg biết đều k nên chen ngang, nàg nhìn sang ca ca trò chuyện cho đỡ chán 
Sau một hồi hầu như tập trung đầy người, liền Phượng Đế tuyên bố nhập tiệc, tuyển phi chính thức bắt đầu, 
Đầu tiên phải luận dung mạo, 
Tiếp theo sẽ phẩm Hạnh, 
Tiếp nữa chính là gia thế 
New đủ 3yếu tố sẽ đc chọn, oanh oanh yến yến, đều tới đủ cả, bọn họ nhìn Thái tử một khuôn mặt lạnh, nhưng diện mạo cực phẩm, thanh Tuấn xuất Trần nữ tử nào mà k mê mệt, từng loạt từng loạt nữ tử đi lên liền, Thái tử k để vào mắt, Phượng Đế thấy vậy k khỏi buồn bã, liền cũng là tạo cơ hội thưởng ngắm hoa trong vườn, mong Thái tử lựa đc ý trung nhân, nàg chán nản, ngồi ở góc khuất thưởng trà, 
nhìn những bông hoa, rực rỡ sắc màu cũng là một ý vui, liền ở trc mặt xuất hiện một thân ảnh, k khỏi làm nàg nhíu mày, nhưng nàg k có phản ứng, nhắm mắt dưỡng thần, 
Người kia cũng k vội, sau khi vào Yến tiệc hắn ta liền nhận ra nàg, biết nàg ở đây, mau chóng đem kia mặt nạ trả cho nàg, liền lúc thấy nàg ngồi vs Bạch Đế hắn liền hiểu ra, nàg thì ra là con gái bảo bối của Bạch Đế, nâg như nâg trứng, hèn j xinh đẹp như vậy, hắn thấy nàg có trên mặt mặt nạ liền thui, Coi như giữ làm kỉ niệm, thanh âm ôn hòa vang lên 
-có thể ngồi chung sao, k làm phiền chứ, nàg k ngờ người trc mặt nàg lại nói như vậy, cái j mà phiền vs k phiền chứ, đây cũng là k phải chỗ của nàg 
-tùy, 
nàg lạnh lùng lên tiếng, dù sao nàg cũng đang hảo chán, có người trò chuyện cũng tốt 
-vậy ta k cách Sáo,
nhận được đặc xá dường như, hắn ung dung ngồi xuống, nàg nâng lên khuôn mặt nhìn người đối diện đánh giá hắn một phen, chỉ thấy hắn vận hắc bào xung quanh viền chỉ bạc tơ sắc, dáng người cao gầy hoàn mỹ,, 
một đầu tóc đen, thúc cao gọn gàng bằng trăm Ngọc, ko gió nhưng vẫn nhẹ nhàg lay độg vài lọn tóc xõa nửa sao lưng dài tới ngang eo, Tuấn nhan hoàn mỹ vô khuyết, ánh mắt nhẹ nhàg k một tia tập chất,mang theo một chÚc lạnh lùng,
tiếu dung nhẹ cười như có như không, làm người khát thấy thoải mái, chắc có lẽ người này tính tình cũng k tệ, quả thật Thiên Băng rất có nhãn wan, dự đoán vô cùng chính xác 
Sau khi dùng ánh mắt đánh giá hắn một lượt nàg gật đầu, trong lòng thầm nhủ, Soái ca quả nhiên rất nhiều 
Sau khi hắn ngồi xuống, liền đem ánh mắt dáng lên người nàg, liền lấy nàg đang dùng nhãn wan đánh giá hắn, hắn k nhịn đc mở miệng trêu chọc nàg 
-Đẹp sao 
ĐANG SUY NGHĨ đột nhiên nge hắn nói nàg bọc miệng nói thật nhận xét của mình, 
-soái, hảo soái,
lời vừa thốt ra nàg đột nhiên ý thức được, cư nhiên mình vừa giống như hoa si k bằng, tâm trạng đột nhiên rối bời, thấy nàg có điểm quẫn Bách hắn dừng trêu chọc, lãg sag chuyện khác 
-ta, là Dạ Hoa, còn nàg, 
hắn lịch sự giới thiệu trước, Dạ Hoa sao, tên k tệ, nhưng nàg bỗng giật mình, là tên mặt lạnh thái tử sao, 
-ta tên Thiên Băng,ta còn có việc đi trước,
đùa sao new còn k chạy nhanh k chừng chính phi đều là ta AK, vs lại ta k thể nào chống chọi vs những ánh mắt ghen tị nồng đậm đang hướng tới mình nhak, 
-?mắt thấy nàg muốn đi, hắn k khỏi nôn nóng, một tay nắm lấy tay nàg 
-khoang, k thể nói chuyện vs ta một chút sao,
oanh song rồi, Thiên Lôi giág xuống, nhảy xuống Hoàng Hà cũng k hết tội nha, 
-tạm thời buôn lỏng tay ta có được k, ta đau,
hắn nắm rất chặt làm nàg có điểm đâu nhak,, 
nhận ra mình có điểm khẩn trương nắm hơi chặt, nhìn điểm đỏ trên bàn tay nàg hắn k khỏi bối rối, ấp úng nói 
-ta...... A xin lỗi,
ta...... Thấy hắn k phải cố ý, nàg cũng k nề hà, tới gần nói nhỏ 
-điện hạ, muốn nói chuyện khi khác nha, ta bây giờ có chuyện gấp phải Đi, cáo từ, 
vừa nói xong nàg vươn cánh ra bay về hướng núi Côn Luân Sơn, đang lúc thất thần vì nàg tới gần thổi khí vào tai hắn, hơn nữa hắn phát hiện trên người nàg rất thơm, làm hắn có chút ngây ngất, khoan đã hắn làm sao vậy, mới gặp nàg mới có một lần, liền cảm xúc dao động rất nhiều, hắn k hỉu tại sao, lắc đầu để bình tĩnh, nhìn hướng nàg đi hắn lẩm bẩm, nhất định ta sẽ gặp lại nàg,tiểu quỹ nghịch ngợm.......... ??
19,.Bị Bắt 
Thế là Yến tiệc kết thúc nàg một đường tới núi Côn Luân Sơn thăm sư phụ và các bạn học nhak, tại vì nàg đã xuất sư nên k cần phải ở đó hok nữa, nhưng sư phụ rất thương nàg, nàg cũng rất kính nể người, đang một đường bay về hướng núi, ngag qua cánh rừng nhìn rất đẹp, nàg hảo tâm tình liền dạo một phen, đáp xuống ở một ngọn núi gần đó, nàg liền biến đổi một thân nam trang, vì đệ tử ở Côn Luân Sơn toàn là nam, nên nàg cũng phải giả nam luôn, đang mãi mê ngắm nhìn phong cảnh ở hồ nước, phía trước, phía sau hiện lên tiếng gầm rú, nàg liền nhanh chóng nhìn xung quanh cảnh giác, nàg mới nhập hồn nhak, Pháp thuật còn kém lắm, bỗng trc mặt nàg liền xuất hiện rất nhiều Yêu binh, người đi trc mặt hắc bào đen, khuôn mặt có vẻ đứng tuổi, nàg k nhớ lầm, người này cư nhiên là Yêu Đế, 
-tiểu tử, k ngờ du ngoạn cũng gặp được người của Côn Linh Sơn, người đau giải về 
Nàg biết lần này gặp họa rồi, Yêu Đế là ai chứ nàg làm sao đánh lại, vs lại nàg thương tổn nguyên khí thì lại càng vô phản kháng, 
Này một đường bị hắn dắt về liền bị giam lỏng ở một ngôi nhà gỗ, ngày ngày cơm nước đầy đủ, bạt đãi cũng k tệ, 
Khu vực của Nhị điện Hạ con thứ hai của Yêu Đế 
-Điện hạ
, một hắc yêu quỳ xuống trên mặt đất, đối diện là Nhị Điện Hạ đang uống rượu mua vui, trong ôn tuyền vs các Mỹ nữ, hắn ngửa mặt lên trời, ánh mắt có vẻ tiêu sái bất cần đời, nhếch lên độ cong nhẹ 
-nhak, chuyện j,?? hắn nhìn Hắc yêu hỏi 
-Bẩm Điện hạ, Đực Quân mới giải một thiếu niên về, còn muốn nhận người đó làm ngĩa tử, 
-Ân, đã biết, dã tâm của ông ta, ta còn k nhìn ra sao, ông ta mượn cớ này để khai chiến sao, được rồi ngươi ra ngoài đi 
-----------.....******------------
Bên này, Thiên Băng đang ngồi ngắm sao, Bầu trời hôm nay rất đẹp, đang mãi ngắm nên k để ý, thì có thêm một người ngồi cạnh nàg 
-nek, làm wen nha, ta thấy người Thiên Tộc của ngươi rất đẹp, hay Ngươi lấy mặt nạ xuống, ta ngắm một chúc được không 
,thì ra là Công chúa, tuy là Công chúa nhưng tính tình k tệ, nàg cũng k phản cảm 
-k được, nhan sắc của ta rất dọa người, new ngươi thấy xong nhất định hét to lên, và có thể ngất sỉu 
Nge vậy nàg ta có chút hơi sợ, nhưng vẫn kiên định, nàg rất tò mò nhak, sao lớp mặt nạ này, là dung nhag như thế nào,nhìn khuôn mặt đáng yêu đang nhìn mình nàg cũng k nở từ chối, 
-nếu như công chúa k sợ thì cứ tháo xuống đi,
nàng ngồi iên cho nàng ta tháo xuống, new muốn xem thì cứ xem, công chúa nge vậy, mỉm cười thật tươi, nụ cười rất thật lòng, như đang rất thỏa mản, nàg đưa tay lên, tháo xuống chiếc mặt nạ, khuôn mặt tuyệt mỹ dần hiện ra ngoài k khí, nàg ta như đình chỉ hô hấp, trời AK, trên đời này lại có người, Tuấn mỹ khuynh Quốc như vậy sao, khuôn mặt nàng ta đỏ bừng, mắt mở to, miệng há hốc k thể tin đc, bỗng nhiên nàg ta AK.......... Lên một hồi rồi chạy đi thật xa, đó thấy chưa ta đã nói mà, chẳng qua là k đúng ở câu xấu và đẹp thôi 
Sau khi chạy ra, ngoài để bình ổn lại nhịp tim đang tăng nhanh, nàg ta chạy về phòng mà miệng cứ cười ngây ngô, 
Suy đi nghỉ lại lại bị lỗ cái mặt nạ nha, công chúa sao lại cầm mặt nạ của mình đi chứ, nàg trốn ra ngoài men theo hướng công chúa đi tới, để xin lại cái mặt nạ, đang đi thì thấy có người nằm trên bờ hồ, hồ n"c rất to, trong ao là toàn là sen, đủ màu sắc, nàg lấy tay che nửa mặt, quay đầu lại định chuồn êm, ai ngờ 
-Đứng lại, qua đây, 
một giọng nói trầm ấm vang lên, nàg liền quay lại tay vẫn che nửa mặt giả vờ hỏi, 
-ngươi kêu ta sao,
hắn k tl mà gật gật đầu, xong rồi phiền phức rồi, thôi kệ đi bc nào hay bước đó vậy, nàg rì rì bc tới, hắn ta ngậm cái phiến lá, quơ quơ nhìn chằm chằm Thiên Băng, ngạc nhiên hỏi 
-mặt ngươi bị sao dạ, sao phải che, tới mở ra cho ta xem, chết rồi đang yên đang lành xem mặt mình làm j, nàg từ từ để tay xuống cho hắn xem, muốn xem thì cứ xem đi, hắn trong mắt mang theo một màng kinh diễm, trời AK, thiếu niên này khuôn mặt đẹp như vậy làm j, ta k ngờ có người đẹp hơn mình nhak,
sau khi biết mình nhìn chằm chằm thiếu niên trc mặt có chút thất thố,hắn lãg sang chuyện khác 
-khụ, trên người ngươi, quần Áo rất đẹp, màu sắc ta chưa từng thấy qua, mua ở đâu thế, 
hắn ta tới gần, cầm lên vạc Áo Thiên Băng ngắm nghía, má ơi, tên này có biến thái quá k, mặt k nhìn xem quần Áo làm j, Thiên Băng giờ mới nhìn kĩ hắn nhak, cũng soái lắm AK, mày kiếm, tóc đen buôn xõa, được cột gọn sau đầu, chừa ra hai loạn tóc trc trán, mắt hẹp dài, lông mi dài cong cong, mũi cao thẳng, môi mỏng đỏ mọng khẽ nhếch lên nụ cười nhẹ, trường bào đen đỏ kết hợp, nhìn rất thoải mái, dáng người hoàn mỹ, nhưng có vẻ hơi thư sinh chứ k phải kểu cơ bắp như Ngân Bạch, nàg thu liễm mắt phượng, nhẹ giọng trả lời hắn 
-thanh thanh khâu, 
-AK vậy sao, đang sanh thần phụ Quân k biết tặng lễ vật j, hay là tiểu huynh đệ, coi như giúp đỡ người khác đi, Ngươi cởi bộ đồ này ra cho ta mượn, 
chưa kịp phòng bị, hắn đi tới định kéo aó Thiên băng cởi ra, Thiên băng cả kinh ngăn lại, tránh thoát hắn, sửa sang lại vạt Áo của mình 
-ngươi ngươi làm cái hả, 
hắn nhíu mày nhìn Thiên băng hỏi 
-Cũng k phải con gái, ngươi sợ cái j,tạm thời cởi ra cho ta mượn
, hắn lại tiến lên muốn cởi ra 
-AK, không được, ngươi đừng qua đây, 
Thiên băng nắm chặt aó phòng bị nhìn hắn, k buôn tha hắn ta tiến lên định cởi aó, hai người giang co qua lại thế là 
-Bùm, ục ục,
hai ngươi cư nhiên ngã xuống hồ nước gần đó, Thiên băng hơi sặt nước, chết rồi k dùng đc tiên Pháp làm sao bây giờ, chẳng lẽ ta bị ngợp chết ở đây sao, hắn ta truyền âm cho nàg, 
-ta truyền hơi cho ngươi,
AK chẳng lẽ, chỉ thấy hắn ôm eo nàg, yêu Pháp Hắc ám bao quanh Thiên Băng, làm nàg như tiếp thu đc k khí, k còn khó thở nữa, trên mặt nước, nàg thấy được, đám binh lính đang đi ngang, hắn lấy tay bịch mũi nàg, trong phút chốc hắn thoáng giật mình, eo nàg nhỏ nhắn, dáng người cũng rất nhỏ, làng da xúc cảm mềm mại, hắn thoáng ngây người, sau Khi quan binh đi xa, hai người liền ngôi lên mặt nước, hắn có chút luyến tiếc buôn nàg ra, nàg liền leo lên ngôi bệch dưới đất, thở hổn hển, chưa bao giờ nàg chật vật như bây giờ, thật là đáng hận mà 
,gió lùa qua làm nàg hơi rùng mình 
-lạnh chết mất,
hắn ngồi kế bên, k khỏi nhìn nàg mỉm cười, 
-sợ lạnh như vậy, giống người phàm quá 
-ta đây k phải cũng giống người phàm sao, k sdung đc tiên thuật,
hắn nge vậy ngạc nhiên hỏi 
-ngươi là người của Thiên Tộc, làm j ngạc nhiên vậy,
hắn ta k phải cũng giống mình sao, 
-ngươi k phải cũng giống ta sao còn hỏi, ngươi cũng bị bắt về đây làm con tinh chứ j, 
-ngươi nói cái j vậy con tinh, 
hắn buồn cười hỏi nàg,nàg gật đầu nhìn hắn,hắn lắc đầu nói 
-k phải ta là nhị hoàng tử của, Dực tộc, ly Kính 
,nàg thoáng ngạc nhiên nhìn hắn, trời AK trong vòng một khắc nàg gặp được hai vị hoàng tử, một là Phượng Tộc, một là Dực Tộc, k phải trùg hợp vậy chứ, hắn nãy giờ luôn để ý đến đến nàg,
khuông mặt đẹp tới mức hắn k có từ nào diễn tả, phải nói là mỹ đến kinh tâm động phách, làm hắn không khỏi có chút si mê nhak, trên thế gian có người mỹ như vậy, 
Thiên băng thầm nghĩ 36kế chạy là thượng sách, nàg dùng hết sức đứng dậy chạy thật xa, vừa đi đc hai bc thì có cổ lựk lượng kéo lại, nàg liền rơi vào vòng tay của hắn, hắn có chút si ngốc nhìn nàg, tự nhiên hắn đẩy nàg ra té trên mặt đất, hắn nói, vẻ mặt có chút lúng túng 
-thôi đi, ngươi là ai, 
nàk k bít thương hoa tiết Ngọc j hết, đẩy mạnh như vậy làm j 
-ta tên Thiên Băng, đệ tử thứ 18của núi Côn Luân Sơn, của thượng thần Mặc Uyên, bị phụ quân ngài bắt tới đây k phải sao, 
nàg phủi phủi cái mông dính đầy bùm đất, hắn way lại nhìn nàg khẳng định 
-ngươi là con tinh mà phụ quân ta mới bắt được mấy ngày nay
-Đúng, ta đang đi giữa đường tới thăm sư phụ bị hắn bắt tới đây đó, nàg nhìn hắn vẻ mặt có chút khó chịu,nàg đứng im nhắm mắt nói 
-đã lọt vào tay ngươi, muốn chém muốn giết tùy ý, 
-vậy k giết ngươi, cho ngươi về làm người của ta ngươi chịu sao, nàg há hok mồm, kiên định phản bác 
-thà chết k chịu, hắn cười to 
-Đùa ngươi thôi, ta k có sở thik y với y, new ngươi muốn chạy thì chạy đi, ta không thik lo chuyện bao đồng,hắn vừa nói song thì có một loạt binh lính chạy tới bao vây, tên đầu lĩnh lên tiếng 
-hóa ra người ở đây mao theo chúng ta trở về,Ly Kính thấy vậy, hơi tức giận quát 
-càng luk càg k wi cũ, trong mắt các ngươi còn có hoàng tử này k,bọn họ nhìn nhau wi xuống hô to 
-nhị hoàng tử chúng thuộc hạ không dám 
-Con k mau lui xuống, 
- nhị hoàng tử có biết bên cạnh mình là ai k, hắn cho nàg ánh mặt í bảo iên tâm, nàg nhìn hắn gật đầu, 
-chẳng lẽ các ngươi thấy ta xuốt ngày mua vui uống rượu, thì k biết chuyện j sảy ra sao, k biết Đại tử Minh Cung sảy ra chuyện j, ngữ khí nói chuyện pha chút giận giữ, làm bọn thuộc hạ, có chút sợ hãi 
-thuộc hạ k dám
-một lũ vô dụng k có não, còn k cút mau 
-dạ, sau khi binh lính đã di xa,hắn đột nhiên câu cổ nàg vừa đi vừa nói 
-ngươi chính là tên Thiên Tộc mà mụi mụi ta thik đó hả 
-j chứ, là sao chứ, nàg ngạc nhiên hỏi,nhưng k wên lấy tay chắn ngag ngực mình, phòng đụng chạm, hắn nhìn hành động của nàg, cười cười nói 
-ta nge người của Tử Minh Cung nói,Yên chi thik Tên mặt trắng của Thiên Tộc, mụi ấy còn muốn đưa ngươi bỏ trốn,có nghĩa là mụi ấy thik ngươi thật rội, 
-ha ha chắc chắn là ngươi hỉu lầm rồi,nàg lãng tránh nói 
-k sao, new mụi mụi thik ngươi như vậy ta cũng k thể để ngươi bị bắt về nhak,ta sẽ chịu khó đích thân đưa ngươi về, nàg ngạc nhiên nhìn hắn có vẻ rất khó hiểu, về, hắn chịu thả nàg sao 
Khu vực của đại hoàng tử của Tử Minh Cung 
-Ngươi nói j, nhị hoàng tử đang uống rượu với tên đó sao,còn nói chuyện suốt đêm,hắn nhìn thuộc hạ nghi hoặc hỏi,
-dạ, thuộc hạ chính tai nge thấy, thuộc hạ thấy bọn họ ướt đẫm mình mảy, rồi cùng nhau trò chuyện uống rượu, hắc y cung kính tlời,hắn nhìn hắc y ánh mắt lé lên tia mưu tính 
-truyền lệnh xuốg, k cần ngăn cản nhị hoàg tử, cứ để hắn Tằng tịu vs tên tiểu tiên ở Gò Côn luân đó đi,để chúng ta khai chiến vs Thiên Tộc, ta vừa hay có thể vạch tội hắn vs phụ Quân 
BÊN NÀY 
SAo khi, vừa đi vừa nói, hắn và nàg bắt đầu uống rượu vừa trò chuyện, giờ hắn đang vừa uống rượu vừa ngắm nhìn nàg, dung nhan kiều diễm vì rượu say mà ửng lên Hồng nhuận, làm nhan sắc càng mỹ lệ động lòng người,bỗng két, cáh cửa mở ra rồi đóng lại, một giọng nói thanh thốt vang lên 
-nhị Ca ca, sao huynh lại uốg rượu ở đây, 
-Thiên tộc tiểu tiên xinh đẹp như vậy, hèn chi mụi lại thik hắn đến vậy,nge nhắc đến Thiên băng nàg ta k khỏi có chút ửng hồng, xấu hổ nói 
-nhị ca huynh hiểu lầm rồi 
-Hiểu lầm, đại ca mụi trải qua trăng Nguyệt nhìu như vậy còn k nhìn ra tâm tư của mụi sao, mụi đã độg lòng vs hắn rồi phải k,
-nhưng chàg ta là người của Thiên Tộc, yên chi có chút buồn bã nói 
-new đã thik thì wan tâm j đến hắn có thân phận j 
-Thiên tộc và Dực Tộc vốn k thể thông hôn, huống hồ chúng ta sắp khai chiến vs Thiên Tộc rồi 
-mụi mụi thông minh biết thì tốt, cái j mà con tinh, người ngu còn nhìn ra, rõ ràg là cố Ý khiêu chiến k phải sao, phụ quân là người muốn tạo phản còn ta thì k, một chút hứng thú cũng k,ánh mắt công chúa lé lên một tia mừng rỡ 
-Thật sao, vậy, new ca k tán thành khỏi binh vậy giúp mụi cứu chàg ra ngoài, nói xong không khỏi có chút thẹn thùng, Ly Kính nhìn mụi mụi mình mỉm cười, nói 
-nếu mụi thik hắn, trực tiếp nhốt hắn lại, ép hắn thành thân, Công chúa lắc đầu lia lịa nói 
-k dc phụ Quân mà biết trực tiếp sẽ giết chàng, 
-vậy hai ta có thể tìm cách dẫn hắn ra ngoài, tiểu tử này đối vs ta rất có duyên, ta cũng k muốn hắn chết, 
Thanh khâu, 
-Phu Quân, sao tới giờ này ta còn chưa thấy con bé, k biết có sảy ra chuyện j k, Yến tiệc đã kết thúc từ lâu, sao giờ vẫn chưa về chứ, một phụ nữ xinh đẹp cứ đi đi lại lại tr"c của cung điện, Bạch Đế thấy vậy liền an ủi, 
-mỵ cơ bình tĩnh, con gái bảo bối chắc đi đâu đó vui chơi thui, nàg đừng lo lắng quá 
-cha cũng tại con, con không đi cùng mụi mụi, con sẽ đi tìm mụi thêm một lần nữa, hai ca ca của nàg cũng lo lắng k kém, bỗng nhị ca của nàg, ngĩ tới đều j đó, 
-cha, nươg, k phải là mụi mụi tới núi Côn Luân Sơn chứ, k phải sư phụ của mụi ấy sắp xuất quan sao, mọi người như bừng tỉnh ra vấn đề liền, đại Ca tới đó một chuyến xác nhận thì mới yên tâm, một đường tới núi Côn Luân, đi thẳng đến cửa vào, 
-------------*****---------------
TỬ Minh Cung
-Tới rồi sao, hắn ta đang ngâm mình ở ao sen, cùng vs hai mỹ nữ bên cạnh, vừa nhìn Thiên băng vừa mới vào cửa nói, Thiên băng thấy cảnh này k khỏi nhíu mày, má ơi mình tới đúng luk nhỉ, nhưng mà thôi kệ liên quan j mình, nàg bình tĩnh gật đầu hỏi 
+-Ta đã ngủ bao lâu rồi, 
-10ngày, ngươi uống hết rượu của Tử Minh Cung ta, hên là có ta ở bên, k thôi hôm nay k chỉ 10ngày đâu (một khắc) nàg nge hắn nói thì rất Hoảng hốt má ơi 10ngày, vậy k phải nhà sẽ nháo tới gà bay chó sủa sao, k biết mọi người giờ thế nào, thật là lo lắng wá..... Nàg nhìn hắn hỏi 
-ngươi có thể cho ta gặp người nhà một chút sao, 
-ngươi gấp gáp j, rồi se có luk thả ngươi đi sao, hắn ta vừa nói vừa bc lên bực thềm, cởi bộ đồ ước, trước mặt nàg, lộ ra cơ thể khỏe mạnh, cơ bắp hoàn mỹ, k một tia thik thừa, Trần trụi tr"c mặt nàg làm nàg có chút chột dạ, way mặt sang chỗ khác, hắn ta way lưng sag, nên k thấy hạnh động này của nàg, sao khi way lại thì hắn ta đã mặt song, bộ trường bào đỏ rực càg tôn lên dung nhan tuấn mỹ, mang theo chúc tà mỵ, xương quai sanh ẩn hiện dưới lớp trường bào hở cổ làm tăng lên sự phong Lưu bất cần đời, nàg thầm nghĩ, đẹp thì có đẹp nhưng phong Lưu wá, k biết có nên kết bạn k, 
Thật là gần mực thì đen gần đèn thì ság, tục ngữ này nàg tự hiểu, 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.