Thẩm Mộng Cầm nhìn quan viên trên đất từng người từng người mày mò trên đất, ngẩng đầu liếc mắt Hãn Nguyệt Nhiên, người này rốt cuộc là ai, tại sao cảm giác những quan viên này đều rất sợ hắn, chẳng lẽ là vương gia nào đó? Cảm thấy hình như không có nghe nói có vương gia nào vào kinh.
Hãn Nguyệt Nhiên đứng chấp tay nhình quan viên 'tìm tiền lẻ' trên đất: "Các vị đã tìm thấy ngân lượng?" . Ngôn Tình Ngược
"Tìm thấy rồi, tìm thấy rồi." Chúng quan viên len lén lau mồ hôi đi. Bách tính thứ nhất lại chọc chọc bách tính thứ hai: "Hóa ra là tìm tiền lẻ a, ta suýt nữa lại theo quỳ xuống, thật không biết những quan này bị gì, lại mắt già hoa mắt cả tiền cũng tìm không thấy."
Bách tính thứ nhất vỗ vỗ quần: "Ác, ta cũng không cần thận làm rơi tiền rồi, cũng theo tìm tiền thôi."
Bách tính thứ hai: "......"
Hãn Nguyệt Nhiên len lén cầm lấy tay Thẩm Mộng Cầm. Thẩm Mộng Cầm lẳng lặng phỉ nhổ một câu người này sao lại vô lại tới vậy, xoay đầu qua quăng một cái trừng mắt cho Hãn Nguyệt Nhiên. Hãn Nguyệt Nhiên thấy Thẩm Mộng Cầm chẳng những không tránh thoát còn cho mình cái liếc mắt đưa tình (tự nhận rồi, trực tiếp loại bỏ cái trừng mắt mỹ lệ),cảm thấy tức phụ nhà mình đã mỹ, cái gì cũng tốt cả. Càng thơm* càng hài lòng, bất giác khóe miệng mỹ lệ có độ cong. Thừa tướng đứng trước đứng đầu cảm thấy mình mắt già hoa mắt, bệ hạ cư nhiên cười lên, sợ đến chân nhiễu thiếu chút nữa quỳ xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-sung-the-cuong/183266/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.