Hãn Nguyệt Nhiên nghe được Thẩm Mộng Cầm vẫn gọi mình là công tử hoàn khố, thầm nghĩ vậy ta cũng là một hoàn khố đi. "Cầm Cầm, sao nàng còn tiếp tục gọi bản công tử là công tử hoàn khố chứ, thế gian này nào có công tử hoàn khố tuấn tú có tài hoa như ta đây. Cầm Cầm từ khi ta thấy nàng sau đó liền trà không nhớ cơm không nghĩ (không ăn uống),này không ngờ thừa tướng lập tức phái người thỉnh tới đây." Nói xong Hãn Nguyệt Nhiên đi tới bên người Thẩm Mộng Cầm nắm tay Thẩm Mộng Cầm lên. Thừa tướng ở bên cạnh nghe được bệ hạ của mình vậy mà nói ra được những lời này, ngây ra nhìn Hãn Nguyệt Nhiên thầm nghĩ đây có thể nào có người mạo danh giả bệ hạ đi.
"Thả ra, ngươi đăng đồ tử này, ngươi đây là gọi ta tới làm hầu (khỉ) để xem à?" Lúc Hãn Nguyệt Nhiên nắm chặt tay Thẩm Mộng Cầm, phát hiện tay Hãn Nguyệt Nhiên càng không thô ráp như tay nam nhân bình thường, sờ rất thoải mái, nhưng vừa rất tức giận động tác này của Hãn Nguyệt Nhiên.
Nghe Thẩm Mộng Cầm, Hãn Nguyệt Nhiên chẳng những không buông tay, trái lại nắm chặt lấy: "Cầm Cầm, sao ta có thể coi nàng là hầu được! Ta nhớ nàng mới gọi nàng tới, không muốn nàng ở chỗ điếm màn thầu kia vất vả, sao ta có thể để nữ tử tâm ái của ta lao lực bên ngoài, ta có năng lực cho nàng trải qua những ngày thật tốt."
Thừa tướng cùng với một đám thị vệ bắt đầu hóa đá...... Đây thật là bệ hạ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-sung-the-cuong/183264/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.