🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tối hôm đó, tại khu phố mua sắm

Trong không khí nhộn nhịp đông vui của khu phố, Hồng Nguyệt cùng Minh Trang đang vui vẻ đi dạo quanh các hàng quán để lựa đồ trong lớp cải trang của mình. Theo sau hai người là hai chàng trai rất soái nhưng lúc nào cũm hằm hằm khó chịu nhìn về phía hai tỷ muội - cũng chả phải người xấu gì đâu à, hai chàng trai đó là Sĩ Toản cùng Gia Nhĩ cũng cải trang đi cùng . Trong lúc hai cô gái đang rất vui vẻ đi sắm đồ thì họ lại chẳng lấy làm vui vẻ gì. Họ nhìn hai cô gái rồi quay ra nhìn nhau, cùng bất lực thở dài rồi cùng nghĩ:

- Sao chúng ta lại phải tớ cái chỗ này vậy trời?

Rồi họ nhớ lại chuyện cách đó vài canh giờ

Sau khi Hồng Nguyệt và Minh Trang vừa nói chuyện xong thì Sĩ Toản cũng vừa hay đi tới và chào hỏi:

Kính chào Hoàng đế bệ hạ và công chúa, hai người đang nói gì mà có vẻ vui vậy ạ? ( khúc này do có mặt

Hồng Nguyệt nên mới gọi Minh Trang là công chúa)

Hồng Nguyệt thấy Sĩ Toản thì mới hỏi:

Sao hôm nay ngươi lại vào cung vậy?

-Cũng không có gì ạ, thần theo lệnh cha đem một ít văn kiện vào cung, mới nãy đã giao cho thư phòng rồi đó

Ồ, được rồi, ngày mai ta sẽ xem sau!

Dạ!

Minh Trang bỗng nghĩ gì đó rồi nói:

Không ấy tối nay ngươi có muốn đi chơi cùng bọn ta không?

Hồng Nguyệt nghe qua cũng hiểu ý của muội muội mình nên họa theo:

Cũng được đó chứ!

Cơ mà ... Như vậy có được không ạ? Hai người định đi chơi riêng mà?

Một lần nữa Minh Trang lại nhanh miệng đáp:

Đâu có đâu có, bọn ta đi cùng với cả tỷ phu nữa mà. Cơ mà do ta không muốn làm cái bóng đèn nên mới rủ

thêm ngươi ây mà!

Trong lúc Sĩ Toản còn đang ngơ ngác thì Hồng Nguyệt nói thầm vào tai Minh Trang:



Không phải bảo chỉ có ta với muội đi thôi à, với lại chỉ đi mua đò cho muội chăm thỏ rồi về thôi mà, cầm gì

mà phải như kéo quân đi đánh trận vậy?

Nghe thấy thế Minh Trang chẹp miệng một cái, nói:

Tỷ tỷ đúng thật là ...

Sau đó lại ghé sát tai Hồng Nguyệt mà nói:

Tối nay ở phố mua sắm có lễ hội thả dèn hoa đăng và đèn trời đó! - vừa nói này vừa nháy mắt một cái tỏ vẻ

tinh nghịch

Hồng Nguyệt cũng hiểu quá rõ về muội muội của mình nên biết ý Minh Trang là gì, nên cũng chỉ đỏ mặt rồi bất lực thở dài một cái tỏ ý mặc kệ cho Minh Trang quyết, vậy là bốn người mới thành như bây giờ!

Trở lại hiện tại

Những đồ dùng cầm thiết chi việc nuôi thỏ của Minh Trang cũng đã được mua xong và được gia nhân đưa ra xe.

Thấy thế Sĩ Toản mới nói:



Đồ cần mua cũng đã mua hết rồi, chúng ta cũng về thôi chứ ha?

Gia Nhĩ cũng đồng tình:

Đúng đó, giờ cũng đã khá muộn rồi, chúng ta về nghỉ ngơi sớm thôi! Hoàng thượng à, mai nàng còn phải lên

triều đó!

Hồng Nguyệt nói với giọng làm nũng:



Thôi mà ~~~. Đem nay là đêm hội đó, cho ta chơi thêm lúc nữa đi mà ~~

Minh Trang cũng nói với giọng điệu y chang:

Đúng đó, hai người chịu khó đi với bọn ta thêm chút nữa đi mà ~~



Trước sự làm nũng của hai người, hai chàng trai kia đã bị hạ ngục mà đành dồng ý với hai người họ kàm họ thích lăm.

Đi dạo chơi được một lúc nữa thì Minh Trang với Hồng Nguyệt bỗng thì thầm với nhau:



Chắc cũng tới lúc rồi á ha!

Um!

Thấy hai người cứ bí mật to nhỏ với nhau làm hai người kia cảm thấy khá khó hiểu, nhưng khi họ đi thì vẫn đi theo.

Họ lại đi thêm một lúc nữa để đến bên bờ sông. Đêm nơi thì Sĩ Toản và Gia Nhĩ thấy khá bất ngờ khi ở đây tập trung rất nhiều người. Nhưng khi họ được phát cho mọt chiếc đèn trời và một chiếc đèn hoa đăng thì họ cũng đã hiểu ra. Vậy là họ cùng, viết chữ lên đèn trời, thắp đèn hoa đăng rồi thả trôi nó, rồi sau đó thì họ cũng thả đèm trời, khi đèn trời bay len và dòng đèn hoa đăng trồi đi tạo nên một khung cảnh tuyệt đẹp, vì mải mê ngắm nhìn khung cảnh ấy mà Minh Trang và Sĩ Toản không biết được rằng Hồng Nguyệt với Gia Nhĩ đã biến đi đâu từ lâu, cho đến khi nhìn sang mới ngỡ ngàng:

Ủa, hai người họ đâu rồi nhỉ?Đúng hạ, họ đâu rồi ta?Sĩ Toản nhìn dòng người, nói:

-

Cơ mà đông như này, cũng ta muốn tìm họ cũng khó.

- Ừm, phải đó.

Haizz, thôi thì để láy nữa vẫn người chúng ta tìm vậy!

Vậy cũng được! - Minh Trang hì hì cười.

Trong lúc đó

Hồng Nguyệt đã kéo Gia Nhĩ ra một chỗ khác, nhưng vẫn nhìn được cảnh đẹp kia. Khi Hồng Nguyệt dừng lại, Gia Nhĩ mới hỏi:

-Nàng sao vậy? Có chuyện gì à?

Hồng Nguyệt hơi ngượng ngùng, nói:

-À, chỉ là ta muốn để cho muội muội ta với thằng nhóc kia ở cùng nhau một chút ấy mà! Mà thôi, chúng ta

cùng xem đi, cảnh đẹp quá trời luôn kìa!

Ổ, được thôi!

Vậy là hai người họ lại im lặng xem, nhưng được một lúc thì Gia Nhĩ lên tiếng:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.