Sắc mặt Tạ Vân Sơ tái nhợt, sau khi nhìn thấy quản gia của phủ Tạ Đại bá, đáy lòng thở phào nhẹ nhõm, ném thanh đao sắc bén trong tay xuống đất, lộ rõ vẻ mệt mỏi.
"Đi! Đi gõ đằng văn cổ! Đi diện thánh!"
Dáng vẻ yếu ớt nhưng tràn ngập sức mạnh của nàng, khiến người khác cảm thấy tiểu công tử ốm yếu mà lại quật cường, cố chống đỡ thân thể yếu ớt, liều mạng đòi công đạo cho nhà mình, trong lòng vô cùng xúc động.
Đây chính là khí phách của văn nhân, không bao giờ cúi đầu trước quyền thế.
"Lục công tử..." Quản gia phủ Tạ Đại bá nghe thấy Tạ Vân Sơ muốn đi gõ đằng văn cổ, vội giả vờ chạy tới, thở hổn hển.
Ông lấy tay áo lau mồ hôi trên trán, thi lễ với Tạ Vân Sơ, nói: "Lục công tử, sao cậu lại làm loạn đến tận đây rồi! Đại gia nói rồi... chuyện này đợi thân thể lão thái gia hồi phục, ngài ấy sẽ tự mình thượng tấu lên bệ hạ, bệ hạ thánh minh nhất định sẽ trả lại công đạo cho Tạ gia chúng ta! Lục công tử quay về thôi!"
Không biết là ai nhỏ giọng nói một câu...
"Là Lễ bộ thị lang Tạ đại nhân!"
Những người đang xem náo nhiệt vội tản ra, Tạ Đại gia mặc thường phục mặt căng lại, chắp tay sau lưng chậm rãi đi về phía Tạ Vân Sơ: "Lục Lang, về nhà!"
Có lẽ do ở địa vị cao quá lâu, trên người Tạ Đại gia ngoài dáng vẻ thư sinh của văn nhân, còn có mấy phần nghiêm nghị.
Tạ Vân Sơ miễn cưỡng đứng thẳng, thi lễ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-de-dai-nghiep/243728/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.