Sáng hôm sau, tại một biệt thự rộng lớn tại ngoại ô thủ đô Kara, trong căn phòng có màu chủ đạo là màu đen. Trên chiếc giường kingzise màu đen giữa căn phòng có hai người đang ôm nhau ngủ. Đó là một nam một nữ, cả hai đều có vẻ đẹp như tiên thiên hạ phàm. Và đó không ai khác chính là Tuyết Tà Băng và Hoàng Lam Thiên.
" Ưm." Tuyết Tà Băng tỉnh dậy, cảm giác đầu tiên của cô là đau. Đau như bị ô tô cán qua vậy. Lắc lắc đầu, kí ức hôm như thủy triều ào ào ùa về, tiếng rên rỉ của phụ nữ và tiếng gầm nhẹ của nam nhân, lại nhìn đến cơ thể đầy dấu hôn ngân này làm mặt cô xoát một cái đỏ bừng. Lại nhớ đến bản mặt đáng ghét của nam nhân đã làm cô như thế này cô lại tức đến muốn giết người nhưng cô lại cố gắng áp chế hỏa khí trong người xuống. Nhất định phải bình tĩnh, dù sao cô cũng tình nguyện mà không phải bị ép buộc.
" Haha..." Tiếng cười trầm thấp gợi cảm vang lên.
Thực ra hắn đã thức dậy từ khi nghe cô rên khẽ rồi nhưng vì muốn nhìn vẻ mặt của cô nên vẫn nhắm mắt vờ ngủ. Nhìn vẻ mặt cô từ lơ ngơ lắc lắc đầu rồi đến tưởng niệm rồi đỏ bừng xấu hổ rồi lại thành tức giận muốn giết người rồi bình tĩnh làm hắn thật buồn cười. Mà đúng là hắn đã cười thật nha.
Tuyết Tà Băng nghe thấy tiếng cười của ai đó thì tâm tình vừa mới bình tĩnh lập tức phát hỏa, không chút thương tiếc đạp người nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dac-cong-xuyen-thanh-nu-phu/89571/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.