Lý Tư Kỳ nói đến đây, còn nhìn về phía Vân phu nhân, muốn nhìn biểu lộ của họ.
“Nói như vậy Thiều Hoa thi đậu đại học M sao?” Từ Bội Bội trực tiếp che miệng nở nụ cười, nụ cười này cũng không mang tán dương.
Diệp Minh cũng cảm thấy mất mặt, hắn có ý đồ muốn hòa hoãn không khí, “Hiện tại, người gọi điện thoại lừa đảo nhiều, vậy mà còn gọi đến nhà chúng ta để lừa, cha, mau cúp điện thoại.”
Lý Tư Kỳ nhìn hắn và Diệp Thiều Hoa, cái ánh mắt ý vị sâu xa làm cho Diệp Minh càng cảm thấy xuống đài không được.
“Cúp cái gì.” Diệp Thiều Hoa nhai xong, mới chậm rãi nói, “Anh nói với người ta, em đồng ý.
Câu sau, là nói với Vân Tiêu.
“Được rồi, mày có cảm thấy mất mặt không?” Diệp Minh vốn đang gắng gượng, bởi vì câu nói này của Diệp Thiều Hoa, chống đỡ không chịu đựng nổi, “Nhanh xin lỗi mấy vị trưởng bối, một năm qua mày ở bên ngoài không biết ăn chơi lêu lổng với đứa nào, người ta gọi điện thoại lừa đảo mà mày lại nghĩ là thật, muốn lên mặt.”
Nếu như không phải cố kỵ đây nhà nhà họ Vân, Diệp Minh muốn ném đũa vào cô.
Nhưng bây giờ nhìn Diệp Thiều Hoa nói chuyện càng ngày càng quá phận, hắn ta mới nhịn không được mở miệng.
“Trong lòng ông dơ bẩn thì cũng nghĩ cái gì cũng bẩn như ông à.” Diệp Thiều Hoa ngước mắt, nhìn hắn.
Giọng nói có chút sững sờ.
“Tao dạy mày nói chuyện với trưởng bối như thế à?!”
Chưa lần nào Diệp Thiều Hoa tức giận như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dac-cong-toan-nang/946954/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.