Nhìn thấy cử động của Diệp Thiều Hoa.
Phó Tuyết cười nhạo một tiếng, “Thiều Hoa, có phải ngươi không nghe rõ hay không, chỉ có đệ tử tông môn như chúng tôi mới có thể...”
Nàng ta chưa nói hết câu, gương mặt vốn thờ ơ của ông lão, lúc nhìn thấy mộc bài màu vàng bỗng khựng lại.
Ông ta ngồi ngay ngắn, cặp mắt đục ngầu nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa, trong mắt lướt qua một tia kinh ngạc, một lát sau, hắn đem mộc bài màu vàng đưa cho Diệp Thiều Hoa, “Số 1 Diệp Thiều Hoa, đi vào đi.”
Ông lão vừa nói xong, không chỉ hai người Phó Tuyết và Nhạc Thanh Ninh, ngay cả Mục Hiên cũng khiếp sợ.
“Số 1? Sao lại là số 1?” Phó Tuyết nhạy cảm phát hiện biểu tình của mình có chút không đúng.
Biểu tình của nàng ta cũng không phải hết sức tốt.
Diệp Thiều Hoa cũng có thiên phú linh hồn sao? Vậy tại sao ba năm trước đây không kiểm tra ra.
Lão nhân thu hồi ánh mắt nhìn Diệp Thiều Hoa, lại khôi phục thái độ trước đó, căn bản không nhìn Phó Tuyết, chứ nói chi là trả lời vấn đề của nàng ta.
Phó Tuyết nhìn Diệp Thiều Hoa, cuối cùng cũng không nói gì thêm.
Số 1 thì thế nào?
Không biết Diệp Thiều Hoa rốt cuộc ba năm qua đụng phải vận khí tốt gì, nhưng nàng ta – Phó Tuyết ba năm qua một mực ở Huyền Tông môn tu luyện, ở đường của Huyền Tông là nơi có linh khí nhiều nhất.
Chưa kể, Huyền Tông môn mỗi tháng sẽ cho đệ tử đan dược và Linh Thạch.
Diệp Thiều Hoa coi như thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-dac-cong-toan-nang/946936/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.