Chỉ là, sợi mì này có hơi dài. Lạc Thu hút sùm sụp mấy hơi mà vẫn không thấy hết, đành phải tự mình c.ắ.n đứt.
Mì có hơi dày, nhưng rất dai, độ dai mười phần.
Ăn xong một gắp mì, chiếc đũa khẽ động, Lạc Thu lại vớt từ dưới đáy bát lên hai quả trứng chần.
Chạy bộ nửa tiếng, đúng là có hơi đói. Tướng ăn của Lạc Thu rất tao nhã, nhưng tốc độ ăn lại không hề chậm. Chỉ loáng một cái, một bát mì đã thấy đáy.
Đặt đũa xuống, Lạc Thu nhìn chăm chú vào mắt Diệp Tri Dật, nhìn đến mức mặt anh nóng bừng lên.
Cô chỉ cần liếc mắt một cái là có thể chỉ ra bao nhiêu là lỗi của bát mì này: nước dùng hơi đục, mì hơi cứng, trứng gà cũng có chút vỡ.
“Rất ngon,” cô nói, trong mắt ánh lên nụ cười tinh quái.
“Nếu có thêm một bát nữa thì tốt rồi.”
Diệp Tri Dật vội vàng đứng dậy, ho nhẹ một tiếng, trong giọng nói là niềm vui nhảy nhót không thể che giấu: “Để anh đi múc, trong nồi vẫn còn.”
Thân là một người hoạch định chính sách đủ tiêu chuẩn, kế hoạch A, kế hoạch B đều đã được chuẩn bị từ sớm.
Để phòng trường hợp mì bị mình nấu hỏng hay nấu nát, anh đương nhiên đã chuẩn bị không chỉ một phần.
Chiếc nồi nấu mì nhỏ được Diệp Tri Dật bưng tới. Anh xắn tay áo, để lộ cánh tay với đường cong mượt mà. Vẫn là cái bát đó, lại thêm một bát mì nữa.
Thư Sách
Lạc Thu khều đũa lên, nhìn hai sợi mì có “hình thù kỳ quái”, “cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820351/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.