Cánh đồng ngô bạt ngàn, những thân ngô san sát, một màu xanh mướt. Nếu không phải làm việc, nhìn thôi cũng thấy lòng vui phơi phới.
Chỉ là hiện tại, mục tiêu 500 bắp ngô đang ở ngay đây. Nhìn cánh đồng ngô trải dài ngút tầm mắt, tâm trạng mọi người bỗng có chút nặng nề.
“500 bắp ngô, chúng ta có sáu người, vậy mỗi người chỉ cần bẻ khoảng 90 bắp thôi. Cả buổi chiều còn mấy tiếng đồng hồ, làm loáng cái là xong ngay!”
Anna đeo một chiếc gùi tre sau lưng, tính nhẩm trên đầu ngón tay, cảm thấy nhiệm vụ này chẳng có gì khó.
Thư Sách
Đeo găng tay, mang gùi, các khách mời ra dáng như sắp làm một trận lớn.
“Chị không đeo gùi à?” Diệp Hạo Dương thấy trên người Lạc Thu không có gùi, ngoài bộ trang bị chống nắng ra thì chỉ có trang phục gọn nhẹ.
“Không cần đeo, ngô bẻ xong cứ ném xuống đất rồi thu gom một thể. Cậu cứ đeo trên người không thấy mệt à?” Lời này của cô vừa nói ra, Anna sờ sờ chiếc gùi tre trên lưng mình, lại có chút do dự.
“Em cứ đeo một lát đã, chờ đeo không nổi nữa thì ném xuống đất.”
Chưa từng trải qua công việc bẻ ngô, hai người nhỏ tuổi nhất cảm thấy vô cùng mới lạ. Họ là những người đầu tiên chui vào ruộng ngô, nhìn những thân ngô cao vút, tìm được bắp ngô rồi lại có chút do dự. Diệp Hạo Dương gọi vọng ra ngoài:
“Ngô ở đây chín hết chưa ạ? Bẻ bừa được không?”
Nhỡ mà bẻ phải bắp chưa chín thì chẳng phải là lãng phí lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820325/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.