Hơn nữa, xem giờ thì lúc mặt trời mọc là 4 giờ rưỡi, các trung tâm thương mại ở Hải Thành không thể nào mở cửa vào giờ này.
Mà hiện tại trên người cả hai, đến một cái khẩu trang hay kính râm cũng không có.
May là lúc này những du khách kéo đến đây đều đang bận rộn ngắm bình minh và chụp ảnh, nếu không sự kết hợp giữa một người mặc đồ jumpsuit và một người mặc đồ đi biển như Lạc Thu và Diệp Tri Dật thật sự có chút thu hút sự chú ý.
"Tôi nghĩ, chúng ta nên mua thêm một bộ quần áo nữa để thay." Diệp Tri Dật nhìn cô nói.
Quần áo mùa hè về cơ bản đều phải thay mỗi ngày. Bộ đồ của cô thì dính đầy cát mịn, còn chiếc áo sơ mi ban đầu của Diệp Tri Dật đã thay ra, giờ mặc lại cũng không tiện lắm.
Hai người một lần nữa bước vào siêu thị 24 giờ, và người đón tiếp họ vẫn là cô bán hàng ban nãy.
Lúc này cô đang gà gật, nghe thấy tiếng chuông cảm ứng ở cửa mới ngẩng đầu lên, lại bắt gặp hai bóng hình quen thuộc.
"Ôi, hai đứa quay lại rồi à, còn mua gì nữa sao?"
"Cô ơi, ở đây có quần áo nào trông bình thường một chút không ạ? Đồ của cháu dính đầy cát rồi." Lạc Thu lên tiếng hỏi.
Cô bán hàng chỉ tay: "Cái này gọi là gì nhỉ, áo phông lưu niệm? Có người mua về làm quà du lịch đấy."
Lạc Thu ngẩng đầu nhìn theo hướng cô chỉ, ừm, đúng là loại áo phông lưu niệm tiêu chuẩn của khu du lịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820276/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.