“Ò ó o ——”
Từng tiếng gà gáy lảnh lót xuyên thấu màng nhĩ, các khách mời gần như theo phản xạ có điều kiện mà lập tức bò dậy khỏi giường đất.
Gà gáy là phải rời giường!
Quần áo, chăn gối trên giường đất khoan hãy dọn, hoàn thành việc điểm danh buổi sáng đã rồi tính.
Cao Minh Dục tuy là người mới đến nhưng tốc độ rời giường không hề chậm, lăn một vòng đã bật dậy.
Diệp Hạo Dương híp mắt kéo sợi dây đèn trong phòng: “Ơ? Có điện rồi!”
Tào Kim kéo rèm ra nhìn về phía sân của Tiểu Viện Nhặt Ánh Sáng: “Tạnh mưa rồi, ban ngày chắc mặt đất sẽ khô thôi.”
Lúc này trời đã hửng sáng, ngoài cửa sổ không một gợn mây, trông có vẻ sẽ là một ngày nắng đẹp.
Nghĩ đến ngoài sân có lẽ còn lầy lội, vài vị khách mời đều không quên mang ủng đi mưa.
“Lão Trương, có điện lúc nào vậy?” Tào Kim ngáp một cái.
“Rạng sáng mưa đã tạnh rồi, sáng sớm trời vừa hửng là cục điện lực nông nghiệp trên thị trấn đã đến sửa gấp. Bây giờ điện và mạng đều đã có lại rồi. Mưa tuy có hơi lớn nhưng trên núi và trong thị trấn đều không sao.”
Lão Trương không biết kiếm đâu ra một chiếc mũ lá sen lớn đội lên đầu.
Nghe tin trận mưa to tối qua không gây ra chuyện gì, các khách mời trong lòng đều thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn các khách mời, lão Trương vỗ tay: “Bữa sáng hôm nay do tổ chương trình cung cấp.”
Vừa nghe lời này, các khách mời lập tức cảnh giác.
Mỗi lần tổ chương trình cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820251/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.