Diệp Hạo Dương cũng gật gù:
“Ta cũng chưa từng thấy loại rèm nào như vậy.”
“Vậy để ta mở mang tầm mắt cho các ngươi.” Lạc Thu mỉm cười, cầm ngay giấy gói kẹo pha lê trong tay bắt đầu gấp.
【 Hóa ra là rèm bằng giấy gói kẹo!! Quá đỗi hoài niệm! Quê ta giờ nhà một số người vẫn còn dùng rèm tự làm kiểu xưa. 】
【 Choáng thật! Nhà ta hồi nhỏ toàn mua rèm hạt loại chuỗi, sau đổi sang lưới dán cửa. Chưa từng biết giấy gói kẹo cũng làm được rèm! 】
【 Dù sao cũng là đồ thời trước, có thể chắn muỗi to thì được. Chứ giờ muỗi mòng nhỏ xíu nhiều vô số, chui qua cả lưới cửa sổ — kiểu rèm này chắc chỉ hợp nông thôn thôi, nhà phố trong thành chắc khó treo. 】
“Tiểu Thu, mấy dải giấy này ta xếp thành thân ‘hạt’ nhé, có cần quy định lớn nhỏ không?” Mộc Uyển hỏi.
“Cứ làm cho đều nhau là được.” Lạc Thu nói. Trong tay cô, giấy gói kẹo sau khi gấp đi gấp lại đã thành dạng lượn sóng.
“Lịch treo tường cũng dùng làm rèm phải không? Để ta làm.” Tào Kim xắn tay, vươn tới chồng năm sáu cuốn lịch cũ. Còn lão Trương thì cầm ghim kẹp giấy, thêm cái kìm mũi nhọn để… “độ chế”.
“E là chỗ giấy gói kẹo này không đủ.” Lạc Thu bốc cả hộp thiếc giấy kẹo lên xem.
“Nếu có vỏ kem nữa thì tốt, đồ đó sưu tầm được nhiều là đủ dùng rồi.” Lão Trương liếc qua, góp lời.
“Giấy gói kẹo chắc làm được loại rèm nhỏ để trang trí, hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820175/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.