Thư Sách
Chỉ là, sau khi gửi ảnh đi, Diệp Tri Dật tranh thủ giờ nghỉ trưa xem livestream của chương trình. Nhìn bàn tiệc thịnh soạn, rực rỡ sắc màu trong livestream, rồi lại nhìn bữa trưa một mặn, một chay, một canh của mình, anh bỗng thấy có chút đạm bạc.
Diệp Tri Dật hiện vẫn đang sống ở nhà cũ. Vì ông nội và cha mẹ đều đã có tuổi nên bữa ăn trong nhà cũng thường thanh đạm, dưỡng sinh. Món chân giò hầm hình như chưa bao giờ xuất hiện trong thực đơn của gia đình, hồi nhỏ dường như anh cũng chưa từng ăn.
Miếng chân giò hầm với nước sốt màu nâu đỏ bóng bẩy kia thực sự quá hấp dẫn. Ngay cả một người vốn không quá đặt nặng chuyện ăn uống như Diệp Tri Dật cũng có chút xao động. Thậm chí, ma xui quỷ khiến thế nào mà sau khi gửi tấm ảnh, anh còn nhắn thêm một tin: “Chân giò hầm ngon đến mức nào vậy?”
Nhìn các khách mời ăn uống một cách ngon lành, chẳng màng đến hình tượng trên màn ảnh, chính anh cũng cảm thấy thèm theo. Tay nghề của đầu bếp ở nhà ăn không tệ, nhưng anh lại cảm thấy mình ăn mà không thấy ngon miệng.
Ăn trưa xong, Diệp Tri Dật nhìn chằm chằm vào khung chat của mình, lại sợ tin nhắn vừa rồi sẽ gây hiểu lầm. Anh định nhấn nút thu hồi, nhưng đã quá thời gian cho phép.
Cùng lúc đó, tại nhà họ Quý.
Quý Bạch Cập ngồi trên sofa, tay bưng một chén cháo nhưng mắt vẫn dán chặt vào màn hình TV lớn phía trước.
“Bà cô ơi, bà ăn cơm trước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820160/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.