Đạo diễn Trương nhướng mày, cùng với một người dân làng bên cạnh bước về phía trước: "Cô đang nói gì vậy? Chúng tôi chẳng động vào thứ gì, còn quét dọn vệ sinh cho các vị nữa đấy."
Quét dọn vệ sinh? Cảnh tượng này, vừa có đất vàng, vừa có bùn, vừa có gạch vỡ, lại còn có những khối gỗ lộn xộn, mà các người gọi là quét dọn vệ sinh ư?
Anna nhìn đạo diễn Trương với vẻ không thể tin nổi: "Ông gọi đây là quét dọn vệ sinh á?"
Lúc này, đạo diễn Trương cuối cùng cũng bước vào giữa sân. Một giây sau, chỉ nghe thấy một tiếng "Trời đất ơi!" rõ mồn một của ông.
"Giữa trưa tôi đến đây vẫn không phải thế này!"
"Đây đều là vật liệu mà Lạc Thu xin tôi buổi chiều để đắp bếp."
Đạo diễn Trương lập tức bắt đầu lấp l.i.ế.m một cách đầy lý lẽ. Chuyện này không thể trách ông được, tuyệt đối không thể.
"Đắp bếp?" Vài vị khách mời ngẩn người, nhìn vào công trình kiến trúc giữa sân. Phía trên đúng là có đặt một cái nồi. Lạc Thu đã làm ra một cái bếp lò trong một buổi chiều sao?
"Tôi nói này ông Trương, ông đừng có chuyển hướng thù hận. Nếu không phải ông không cho tôi bếp có sẵn, tôi có cần phải tự mình đắp không?" Lạc Thu từ trong phòng đi ra, đến gần bếp lò, sờ thử độ khô của lớp vữa đất đỏ.
"Cô làm xong rồi à? Tôi đã tìm người đến nghiệm thu đây."
"Đây là bác thợ xây của thôn Nam Sơn chúng ta." Nhìn chiếc bếp đất đã thành hình, đạo diễn Trương có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-xuyen-nhanh-max-level-lac-thu-tro-ve/4820079/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.