Hàn Yêu Hy ngả người nằm xuống giường nhắm mắt lại. Giá như có thể ngủ mãi sẽ không thấy đau lòng nữa nhưng giá như có giá như... 
- Hàn Gia - 
Hàn Uyên Vân đanh mặt trở về khóc ầm ĩ, Lâm Triệu My ngạc nhiên khi thấy con gái như vậy đi tới 
- Sao vậy con gái chẳng lẽ mọi việc đều tốt sao? - 
- Tốt? tốt cái nỗi gì con Hàn Yêu Hy có thai rồi là con của anh ấy con phải làm sao đây - Nước mắt Hàn Uyên Vân chảy dài trên khuôn mặt son phấn 
Lâm Triệu My nghe xong cũng rất sửng sốt nhẹ giọng an ủi con gái 
- Con hãy yên tâm đi Ngạo Thần không yêu nó đâu con hãy từ từ lên kế hoạch mà phá bỏ nó đừng khóc - Lâm Triệu My yêu thương lau nước mắt cho con gái mình 
- Vâng con sẽ nghe lời mẹ con sẽ giúp đứa con nghiệt chủng của cô ta ra đi hahahaa - Cô ta cười ác nghiệt 
Sáng hôm sau, Hàn Yêu Hy giật mình tỉnh giấc nhìn sang bên cạnh lại là trống không cô buồn bã xuống giường thay đồ 
Đi xuống lầu ăn sáng, ăn xong cô thay đồ ra ngoài đi đến trung tâm thương mại, cô muốn mua một chút đồ cho bảo bối của cô 
Đi vào cửa hàng em bé, cô nhìn từng chiếc áo chiếc quần chiếc vớ tay đặt lên bụng mình, không biết bảo bối là con gái hay con trai nhỉ 
Đi vòng cửa hàng cô lựa được 1 chiếc áo nhỏ nhắn, 1 đôi vớ màu trắng rất dễ thương 
Thanh toán xong cô đi tiếp tục, đôi chân bỗng nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-nhan-cung-tong-tai-phuc-hac/740510/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.