Ánh mắt Tề Ngạo Thần không lúc nào không nhìn Hàn Gia đang vui vẻ giao tiếp 
Anh nhìn Hàn Uyên Vân đăm chiêu 
Hôm nay Hàn Uyên Vân mặc bộ váy ngang vai màu hồng nhạt tóc được búi cao làm lộ ra chiếc cổ trắng ngần 
Anh bước đến không nói gì mạnh bạo cầm lấy tay Hàn Uyên Vân kéo đi 
Anh kéo Hàn Uyên Vân ra một góc vắng người chưa đến anh đã phả 1 làn chữ vào người cô 
- Hàn Uyên Vân mẹ kiếp cô hay lắm ngày xưa một tay phủi tôi đi bây giờ cô lại làm giá không chịu gả cho tôi lại kêu em gái đi thay - Tề Ngạo Thần tức giận 
- Tề Ngạo Thần là anh sao là anh thật sao - Hàn Uyên Vân kích động lên tiếng 
- Là tôi thì sao giờ hối hận vì đã bỏ tôi rồi sao thứ đàn bà không ai cần - Tề Ngạo Thần nhếch mép cười khinh 
- Thần, đừng giận em anh hiểu lầm rồi ngày xưa ba em không cho em qua lại với anh nhưng em vẫn còn yêu anh rất nhiều - Hàn Uyên Vân mặt đầm đìa nước mắt nói 
- Huh vậy tại sao cô lại kêu em gái đi cưới thay - Tề Ngạo Thần vẫn tức tối tra hỏi Hàn Uyên Vân 
- Tất cả là do ba em ba em không cho em cưới anh vì anh rất tàn nhẫn.. nên ba em lo lắng cho em thôi huhhuhu- Cô vừa nói vừa khóc nấc 
Tề Ngạo Thần hoảng hốt suy nghĩ - Không ngờ mình đã hiểu lầm cô gái nhỏ này rồi - 
Anh ôm chầm lấy cô cất giọng ôn nhu nói - Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-nhan-cung-tong-tai-phuc-hac/740496/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.