‘Ting ting ting’
Vừa nhìn vào số điện thoại hiển thị trên màn hình sắc mặt cô đột ngột thay đổi, Tịnh Kỳ thấy vậy lo lắng:
-“Huyết tổng, chị…không sao chứ?”
-“Pha cho tôi một cốc cà phê.”
-“Dạ được.”
Nghe cô nói Tịnh Kỳ nhanh nhảu đáp lời lập tức đi ngay. Lúc này Hiểu Quân mới rảo bước đến chiếc ghế tổng giám đốc uy nghiêm nhẹ nhàng yên vị rồi mới nhấc máy:
-[“Hiểu Quân. Cháu có khỏe không?”]
-“Bác.”
Hiểu Quân nhàn nhạt đáp lời.
-[“Dạo này cháu vẫn ổn chứ? Công ty chắc là tốt lắm nhỉ?”]
Cô không thể ngờ được căn bệnh vòng vo của Huyết Lợi Phàm mắc phải là do di truyền từ cha anh ta.
Hiểu Quân thở dài ngao ngán rồi cất giọng:
-“Có việc gì bác cứ nói thẳng.”
-[“Ờ…chẳng giấu gì cháu…”]
-“Nếu muốn giấu thì bác đã không gọi cho tôi. Tôi bận lắm, vì thế…bác có 3 phút.”
Huyết Lợi cứ mãi không chịu vào vấn đề chính, khiến cô phải nhìn vào chiếc đồng hồ Rolex đính kim cương sang trọng trên tay đành lạnh lùng cắt lời ông ta.
-“Được rồi. Liễu gia muốn hẹn chúng ta tối thứ 7 đến nhà họ dùng cơm.”
-"‘Chúng ta’?" Cô nheo mi tâm buông hẳn cây bút trên tay hỏi lại.
-“Đúng vậy. Là cả nhà chúng ta. Cả cháu.”
-“Tại sao tôi phải đến đó cùng các người?”
Cô ngã người ra sau thản nhiên
-[“Tại vì cháu là huyết thống của Huyết gia và Liễu gia đặc biệt muốn gặp cháu.”]
-“Không phải tôi đã nói rõ ràng mọi chuyện rồi sao?”
-[“Hôm đó là…”]
-“Hết thời gian. Tạm biệt.”
Không để Huyết Lợi dứt lời cô đã tắt máy ngang. Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-nhan-cua-au-tong/1195310/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.