Tiếng động cơ của chuyên cơ anh ồn ào bên khoảng đất trống cạnh nhà, biết anh đã về nên mọi người đều ra nghênh đón: 
-“Thiếu gia đã về.” 
Mặc bao người hầu ở đó anh đều không quan tâm, chỉ đi đến ôm chầm lấy cô toan đẩy anh ra nhưng lại bị giọng nói trầm ấm ấy dụ hoặc: 
-“Đứng yên một lúc.” 
Giữ nguyên tư thế đó hồi lâu anh mới chịu buông cô ra. 
-“Anh nhớ em chết được.” Anh nhìn cô sủng nịnh mà nói. 
-“Về trễ vậy?” 
-“Nhớ em không chịu được. Xong việc anh lập tức bay về ngay.” 
Bất chợt ngoài cửa một cô gái bước vào hưởng trọn màn ân ái này của hai người mà không khỏi ghen tức, nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống ngay tức khắc. Nhưng vẫn không quên nhiệm vụ của mình đoạn đi đến níu tay anh giọng nói õng ẹo ấy lại cất lên: 
-“Hàn. Anh đi mà không đợi người ta gì hết trơn. Làm người ta sợ lắm có biết không?” 
Cô không nói gì chỉ nhìn cô ta một lượt rồi nhìn đưa mắt nhìn anh cất bước đến sô pha nhàn hạ ngồi xuống. Trước cử chỉ này của cô ta anh cảm thấy ghê tởm vô cùng, hất mạnh tay cô ta ra khỏi người rồi nhanh chóng đi đến ngồi bên cạnh, choàng tay qua eo, tựa đầu vào hõm cổ của cô. 
-“Hiểu Quân…” 
-“Cô ta là ai?” Cô hỏi anh mặt không chút biểu cảm 
-“Tôi là vợ sắp cưới của anh Hàn.” Cô ta mạnh miệng tuyên bố. 
-“Vợ sắp cưới của anh hả Hàn? Tôi cho anh cưới thêm vợ từ khi nào vậy?” 
-“Anh Hàn và tôi kết hôn, cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-nhan-cua-au-tong/1195296/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.