-“Thật chướng mắt. CÚT!”
Khẩu khí lạnh lẽo đến bức người. Quả nhiên giả dối, trước thái độ cự tuyệt này của cô hắn nhanh chóng thu lại nét mặt đáng thương lúc nãy vội vàng đứng lên đưa tay chỉnh lại chiếc áo sơ mi xộc xệch do diễn xuất quá nhập tâm. Ả cũng chẳng thua gì, liền đưa tay gạt đi giọt nước mắt cá sấu trên khuôn mặt giả tạo của mình, đoạn dùng ngón tay dơ bẩn chỉ về phía cô mà lên giọng đay nghiến:
-“Huyết Hiểu Quân cô hãy nhớ kĩ ngày này, ngày mà cô nghiễm nhiên đứng trên bục cao danh vọng trơ mắt nhìn chúng tôi sa cơ lỡ vận. Cô thấy hả hê lắm chứ gì? Sẽ có ngày cô phải quỳ dưới chân bọn này mà van xin. Nó không xa đâu. Hãy chờ đó.”
Dứt lời ả liền nắm tay Điềm Y Hoàng mà kéo đi, bước đến cửa hắn vẫn không quên gửi gắm lại cô:
-“Em đã tuyệt tình thì đừng trách tôi tuyệt nghĩa.”
Nói rồi hắn đưa hai ngón tay lên chào tạm biệt Hiểu Quân lại không quên kèm theo nụ cười đầy quỷ dị trên gương mặt hết sức biếи ŧɦái của mình. Thế nhưng những lời nói đó cô chỉ xem là gió thoảng mây bay, bao năm vật vả trên thương trường gặp biết bao hạng người, đối mặt với bao nhiêu âm mưu, quỷ kế đã rèn giũa Hiểu Quân từ cô bé yếu đuối, bi lụy trở thành một con người mạnh mẽ, bản lĩnh như hôm nay. Những câu nói mua vui của kẻ tiểu nhân rẻ mạt hà cớ gì cô phải bận tâm. Chợt Huyết Hiểu Quân khởi giọng:
-“Vào đây đi!”
Việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuong-nhan-cua-au-tong/1195274/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.