🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Huỳnh Bảo Nhi nhìn Merlin rồi lắp lại một lần nữa,

Merlin nhỏ hơn Huỳnh Bảo Nhi năm tuổi, mặc dù cậu ấy trông rất chững chạc, thậm chí có phần hơi già nhưng về tuổi tác thì thật sự Huỳnh Bào Nhi lớn hơn.

“Tôi không ngai.”

Con người màu xanh của Merlin nhìn chằm chằm vào Huỳnh Bảo Nhi rồi nói.

Huỳnh Bảo Nhi sầm mặt xuống, vào lúc cô còn muốn nói gì nữa nhưng Lala ở bên kia đã không biết nghe được bao nhiều mà thờ đấu ra cười hì hì nói với hai người Huỳnh Bảo Nhi và Merlin: “Di Bảo Nhi, dì đồng ý với bố con đi. Bố con là một người đàn ông rất giỏi đẩy, bố biết làm bánh ngọt, biết nấu cơm, còn biết giặt đổ nữa, bố là người đàn ông tuyệt vời nhất đấy.”

Lời nói ngây thơ của Lala khiến cho gương mặt của Merlin nhất thời xấu hổ không chịu được.

“Báo Nhi, tôi cũng không còn trẻ nữa, tôi muốn cùng cô xây dựng nên một gia đình. Tôi sẽ cố gắng chăm lo cho con của cô, cũng sẽ có gắng kiếm tiến để cỏ có thể sống một cuộc sống hạnh phúc, cô suy nghĩ về tôi một chút di?”

Huỳnh Bảo Nhi không ngờ cô lại có giá như vậy, sau chuyện của Trần Thanh Vũ và Lê Ánh Ly thì sự buồn phiền của cô cũng đã giảm đi ít nhiều.

Cô câm thấy bàn thân mình đã không còn trẻ nữa nên cũng không cho rằng mình có vốn liếng về tuổi trẻ, nhưng thật không ngờ thì ra vào độ tuổi này của cô vẫn có thể được đàn ông xem trọng.

Loại cảm giác này khiến cho

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-em-la-doc-duoc-voi-anh-me-tinh-loan-y/1505311/chuong-307.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nụ Cười Em Là Độc Dược Với Anh (Mê Tình Loạn Ý)
Chương 307
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.