🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộng Dao đã dần bình phục và đã có thể xuất viện. Trước khi xuất viện cô cũng đã hỏi ý kiến của Đông Quân



“Em có chắc là đã hồi phục không?”



“Em chăc chắn là mình đã hồi phục hoàn toàn nên anh không càn phải lo đâu”



Đông Quân như cún con ôm lấy cô nói



“Nhưng anh chẳng thể yên tâm được, nhỡ em bị làm sao thì thế nào chứ, hay em ở viện thêm một hai ngày nữa đi anh có thể xin nghỉ để chăm sóc em mà”



Đông Quân ôm chặt cô rồi mè nheo đủ thứ chỉ để muốn cô tĩnh dưỡng thêm. Mộng Dao chỉ ngẹ nhàng gỡ tay Đông Quân ra nhưng bám dính cô như keo dán chẳng thèm buông. Mộng Dao đứng đó suy nghĩ một hồi rồi nói



“Đông Quân anh bỏ em ra trước đã”



Nghe vậy anh phụng phịu nhưng nếu dùng tư thế này nói chuyện thì cũng không được nên đàng buông. Mộng Dao hít một hơi rồi hết sức kiễng chân lên hôn một cái nhẹ lên má Đông Quân hệt như cánh hoa đáp xuống một hồ nước xanh rồi mặt cô ửng hồng nói



“Em đã không sao nữa rồi nên anh cứ yên tâm đi nhé Tiểu Quân”



Nói rồi mặt Đông Quân chẳng khác gì quả cà chua, mắt thì mở to thì cận mặt Mộng Dao. Anh thậm chí còn cảm nhận được hơi thở của cô trong vài giây ngắn ngủi



“Em vừa nói…Tiểu Quân sao?”



Chưa kịp để Đông Quân phản ứng thêm Mộng Dao đã lon ton chạy ra ngoài để lại sự rung động đến điên cuồng của Đông Quân ở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-em-dep-nhu-nang-mai/3422693/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nụ Cười Em Đẹp Như Nắng Mai
Chương 37: Ngỡ Ngàng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.