“Chuyện này thì…mình cũng không chắc”
Hạo Hiên ấp úng vì anh đang làm một chuyện xấu xa và có thể sẽ tự mình phá nát sự tin tưởng của Đông Quân nếu đồng ý. Đông Quân hai tay đặt lên vai Hạo Hiên nói
“Mình thực sự tin tưởng cậu nên mới phải nói vậy, cậu có thể giúp mình bảo vệ Mộng Dao mà đúng chứ? Cậu biết thừa nhà họ Chu khủng khiếp thế nào mà?”
“Ừm…mình biết chứ vậy…mình sẽ cố hết sức”
Đông Quân dần thấy nhẹ nhõm hẳn ra. Rồi đi xuống căn tin bệnh viện mua cháo cho Mộng Dao
“Đông Quân.cậu hôm nay không có việc gì sao?”
Đông Quân đáp lại nhẹ tênh như lông hồng
“Mình giao hết cho thư kí rồi nói tăng lương cho anh ta vào tháng này rồi, hiện tại mình rất rảnh rỗi”
…
“Dao Dao, anh có mua cho em ít cháo này”
“Cảm ơn anh nhé Đông Quân”
Đông Quân đi đến chỗ Mộng Dao rồi đặt bát cháo nóng hổi bên cạnh. Anh cầm bát cháo ấy lên định đút cho cô ăn nhưng Mộng Dao lại nói
“Em có thể tự ăn được mà, không cần phiền đến anh đâu”
Đông Quân bỗng buồn rầu cúi gầm mặt, đầu tựa vào vai Mộng Dao. Anh nói
“Em ghét anh đúng không Dao Dao?”
Giọng anh như nũng nịu và có chút buồn. Bởi dù đã yêu nhau nhưng Mộng Dao vẫn cứ như ngày trước khiến anh cảm thấy như bị cô lập
“Làm gì có chuyện đó chứ? Em làm sao mà có thể ghét anh được”
Mộng Dao nói giọng như mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-em-dep-nhu-nang-mai/3420271/chuong-35.html