Mộng Dao vẫn chẳng nói gì, gương mặt cứ cúi xuống, miệng thì lẩm bẩm thì thào câu "con xin lỗi"
Bà mẹ kế mắt long lên sòng sọc rồi lại đến nắm tóc cô kéo lên dí sát mặt mình mà gằn giọng
"Lần này mày phải dụ tên Đông Quân kí hợp đồng kia hiểu chưa?"
"Nhưng..con không làm được" - Mộng Dao run rẩy nói với giọng như thầm thì
Lập tức bà mẹ kế điên máu mặt đỏ giận đùng đùng. Gọi người hầu lấy cây roi da đến để đánh Mộng Dao một trận vì tội dám trả treo. Người hầu liền mang tới cây roi da cho bà ta rồi từng nhát roi giáng xuống người của Mộng Dao. Cô chẳng thể làm gì ngoài mím môi cắt chặt chịu đựng từng nhát roi của mẹ kế, nước mắt cô cứ thế rơi xuống lăn dài trên má cô. Dù rất đau nhưng không được kêu đau vì như thế sẽ bị đánh đập dã man hơn
Lưng của Mộng Dao cũng bị bầm tím một mảng lớn. Cô cắn chặt môi đến nỗi chảy máu đỏ tươi, trong đầu Mộng Dao bây giờ chỉ mong Đông Quân có thể xuất hiện và giải cứu mình nhưng liệu nó quá mơ hồ không
"Đông Quân....cứu em với...."
Bỗng từ xa một bóng người quen thuộc xuất hiện từ phía sau Mộng Dao đang dần mất ý thức. Dù mắt cô mờ đi nhưng vẫn có thể biết là ai. Là Đông Quân, anh vội vã chạy đến đỡ cô trong lòng. Mộng Dao nhìn thấy Đông Quân thì vô cùng vui mừng, mắt cô rơm rớm nước mắt
"Anh đến muộn quá đó Đông Quân"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-em-dep-nhu-nang-mai/3420242/chuong-6.html