Đông Quân định thụt tay lại nhưng khi nghĩ đến hậu quả mà quản gia vừa nói nên anh đành rút điẹn thoại ra gọi cho thư kí
"Hôm nay tôi bận phần còn lại cậu lo nốt nhé, mai tôi sẽ kiểm tra"
Nói xong anh cúp máy ngay lập tức. Mộng Dao nhìn anh yêu thương, trên khoé mắt như rưng rưng sắp khóc. Cô chưa bao giờ dám nghĩ rằng anh sẽ vì cô mà làm bất cứ việc gì, Mộng Dao tay nắm lấy chăn cố nặn ra một nụ cười như thường ngày rồi nói bằng giọng yếu ớt của mình
"Cảm ơn anh Đông Quân"
Đông Quân chỉ nhìn Mộng Dao một cái rồi xoay người đi ra ngoài và nói thêm
"Em cứ nghỉ ngơi đi, anh có chút chuyện"
Vừa mở cửa thì Hạo Hiên đã đứng sẵn ở đấy như thể anh đã đứng đây nghe được tất cả mọi thứ xảy ra trong đó. Đông Quân nhìn Hạo Hiên không nói gì rồi ngồi xuống hàng ghế cạnh cánh cửa
"Cậu cần phải đối xử với Mộng Dao như một người vợ chứ không phải một người giúp việc dọn dẹp biệt thự không công"
Đông Quân vẫn không nói gì, nhìn quanh hồi lâu rồi quay sang nhìn Hạo Hiên nói
"Như một người vợ sao? Chuyện này nằm ngoài khả năng của mình rồi"
"Ý cậu là sao Đông Quân? Cậu và cô ấy là vợ chồng, cô ấy thì coi cậu là chồng còn cậu thì coi cô ấy là gì?. Cậu hãy rủ chút lòng thương hại cho cô ấy đi Đông Quân, cậu không thể máu lạnh như kẻ sát nhân vậy được"
Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cuoi-em-dep-nhu-nang-mai/3420239/chuong-3.html